VN88 VN88

Lần đầu hưởng thụ những kiểu địt mới lạ sướng phát cuồng

Tới đó, Loan đê mê hết biết gì nữa. Vì thiên nhiên khiến các giác quan của em vùng trổi dậy, đồng loạt, chờ. Chờ cái phút thần tlên, độc đáo đang tới. Trường nhấn nhẹ vào một chút. Bàn tay Loan đã rời ra. Chút nữa, tý nữa. Loan nín thở. Một nửa, hai phần ba. Sau tiếng sực nhẹ nhàng và tiếng ứ “đau đớn” của Loan, chòm lông dái của Trường đã ập sát, nằm khít khao với mớ lông lồn dày rậm của Loan. Cờ chiến thấng cl.ỉa Trường đang phấp phới bay. Trống kèn khải hoàn vang lên. Quân lính Trường thẳng tắp, bồng súng cười chiến thấng. Trường nghe
vai mình đau buốt, bởi mười ngón tay sắc cạnh của cô bé bạn dì, tên Loan, đang bấu lún vào, ứa máu. Chàng nhìn gương mặt toàn trinh ctìa giai nhân. Ướt đẫm mồ hôi. Môi, mắt, mũi, tất cả nhăn cả lại. Một tý gân cổ hằn lên với tiếng la thơ ngây:
– Không được Trường ơi! Mặc đồ vào cho …em !

Mắt Loan ứa lệ, mà hai tay em không rời vai của Trường. Dưới kia nữa, cái mông đít Loan nắc, hẩy lên phầm phập Hai chân em quấn chặt mông đít Trường bạch tuột. Nhịp nhàng, ăn rập. Hai thân hình tré trung loạn cuồng, sướng ngất: .Không còn biết đường về, không còn biết bà con, dù là bạn dì, Trường trêu Loan:
– Anh mặc đồ vô cho em nhen?

Loan không trả lời, chỉ lắc đầư. Mũi em hôn không rời khuôn mặt đẹp trai của Trường, ngây ngất, miên man. Trường bất đầu nắc. Loan rên tha thiết. Chỉ có mười phút, Loan ôm cứng Trường, ra thêm lần nữa:
– Trường ơi ? Em ….ra nè, phải không? Anh ác quá Trường ơi. Em đã bảo không được mà …úi nó ra nữa đó, sướng dễ sợ quá Trường ơi. Em không muốn về nữa….

Rồi cô bé thở như trâu kéo cày, ngoéo đầu qua một bên, mắt lờ đờ, nghe cặc Trường tiếp tục hành quân. Thật tình, Loan đâu ngờ đụ sướng đến như vậy. Có những đêm mưa, chợp mất không được, vì bản năng sinh lý cl.la tuổi dậy thì quá sớm, bắt Loan tự làm cái gì đó để thỏa mãn thèm khát mà tạo hóa đã ban cho. Loan đã bạo gan, cho một ngón tay vào lồn, nằm thụt một mình. Trí óc tưởng tượng vài thằng bạn trai cùng lớp, rlỉ Loan vào khu vườn vắng. Ngồi nút lưỡi, hôn nhau. Loan chưa ý thức rõ rệt đụ là gì. Loan có thèm sinh lý thật. Có thèm~một người khác giống để ôm ấp nồng nàn. Cái mơ ước mơ hồ, không thành hình thật sự, bắt Loan xáp gần với Trường vào đầu tuần, khi anh chàng từ Sàigòn lái xe xuống Phụng Hiệp. Và, bây giỡ là trên giường nệm của phòng nglỉ, cặc Trường đã lút hết vào trong lồn 13, đụ chan chứa. Bây giờ có . ai bảo Loan ngừng lại, mặc quần áo về Phụng Hiệp, chấc em cũng lắc đầu, từ chối.

Đồng hồ chỉ l l giờ mà Trủờng vẫn đang hai tay bợ đít em Loan mà đụ lừng trời. Cô bé có~ vẽ mê quá, ôm cứng Trường mà ngậm môi, tìm lưỡi. Trường nói:
Anh không cho Loan ngử đêm nay, chịu không?
– Dạ.
– Anh mang em về luôn Sàigòn, làm vợ. Chịu không?
– Dạ.

Có lẽ chàng có hôi: “Và anh sẽ giết em luôn, chịu không?” Loan cũng dạ. Miễn làm sao anh đừng rút của quý cương cứng ra khôi lồn em là được! Không có ngôn ngữ nào diễn tả nểi niềm hoan lạc này, Trường ơi !
– Sao hồi nãy em chớm khóc?
– Tại em sợ ngày mai, không còn anh bên em.

Trường rút cặc ra, quay xuống bợ đít Loan lên liếm hết nước trinh màu hồng lan ra cả hai bắp vế. Chàng nuốt bằng hết vì thừa biết nước đó bổ hơn hàng ngàn viên vitamine ! Hơn cao hổ cốt, hay sâm Cao ly. Chàng banh toạt háng Loan ra mà quan sát lồn Loan. Sao 13 tuổi mà lông của em nhiều như cỏ dại vậy? Chàng hỏi.
– Em đâu biết. Em bất đầu có kinh là lông lún phún mọc. Nếu em là gái thành thị, chắc đã mất trinh cũng năm 11. Bởi khi lên học ở Sàigòn, các bạn em trên đó kể cho nghe những chuyện động trời của tuổi dậy thì quá sớm.. Họ đã biết thủ dâm bằng chuối, cú cải đèn cầy v. v… vào tuổi l l. Anh có tin không?
– Tin chớ. Chị anh chớ ai. Anh đã yên lặng rình coi chị tắm, thủ dâm suốt ba năm. Những năm đó, anh không học hành ra gì hết. Lớn lên tới bây giờ, thì anh gặp em là cô gái đầu tiên….Anh sẽ không bao giờ quên em.

Trường lém mồm, phun dối trá ra để làm Loan yên lòng cho chàng hưởng tiếp đêm nay, ngày mai, cho đến khi chàng chán thì thôi. Bây giờ chàng nằm bật ngửa ra, dạy cho Loan bú cặc. Tình dục thì học nhanh lấm, chỉ 10 phtlt, Loan bú rành rõ như một gái có chồng. Suốt đêm đó thật ! Cả hai không ngủ! Lăn lộn không còn nhớ mình đã ra mấy lần. Nàng chỉ biết, Trường, cả thảy ba lần làm lồn nàng ngập ứ nước, cho đến gần bảy giờ, cả hai, trần truồng, ôm nhau ngl.i như chết cho đến trưa…

Cơm nước xong, hai người lại lên phòng bú , đụ như vợ chồng tuần trăng mật, cho đến xế chiều, thì về lại Phụng Hiệp. Chia tay. Loan khóc lần nữa. Trường hứa:
– Anh sẽ xuống thăm em đều đều vào các cuối tuần ?

Rồi máy xe rồ. Xe mustang mui trần đã khuất sau mấy hàng tre xanh, mà Loan vẫn còn đứng đó ứa khóc. Định mạng đã điểm. Một tuần, một tháng, rồi một năm.

Trường chẳng bao giờ trở lại. Hút nhụy xong, cánh bướm vỗ bay xa, về với thành thị, nơi có vú trường, có gái nhảy, có triệu triệu thứ vui. . Ai còn nhớ ở Phụng Hiệp có cô bé 13 tuổi, tên Loan, nằm khóc một mình.

Thực ra, nếu Loan không thực tình yêu Trường, thì những năm kế đó, Loan có cả ngàn cơ hội làm quen với biết bao công tử nhà giàu. Nhất là thời gian nàng học Sư phạm ở đô thị. Loan thun nhó lại. Thu người, sống yên tĩnh trong “Trái vải cô đơn”. Quái lạ Hnh ảnh một Trường đểu giả, sở khanh, vẫn sống mãi ,với Loan suất mười năm. Chuyện thầm kín ớ phòng ngú Lạc Nguyên tại Biển Tân Thành, Gò Công, vẫn chỉ có Trường, và nàng biết. Càng cố quên dáng dấp đẹp trai, phong nhã của Trường, thì Loan lại thấy Trường đứng sờ sờ ra đó ở cạnh giường, bàn học, cổng trường, bàn phấn. Nàng lạnh như tảng băng…

Cho đến đêm nay, ngồi chồm hổm trước cửa phòng Ngọc, qua lổ khóa, Loan nhìn sa đà cảnh cô giáo Ngọc đang ôm, cầm cặc, nút lư~i cậu học trò tên Khải, 16 tuổi. Môi Loan khô khốc khi nhìn hai người trong kia ướt mềm nước miếng. Bàn tay Khâi móc lồn cô giáo trong quần, thỉnh thoảng đưa lên miệng, ngậm mút. Đúng, con hổ đói Loan đang hung tàn thức dậy sau mười năm ngon giấc trong rừng ! Ngoài này, Loan cũng tự cho tay vâo lồn xe nhẹ hột le. Cho luôn hai ngón vào âm đạo mâ thụt. Nhưng trời ơi ! Không giống tý gì trong kia Ngọc đang thụ hưởng !

Bé Khải lần mở cúc áo dài cho cô giáo, rồi xú chiêng, rồi xì líp. Ngọc nằm nglra ra đó. Dáng dấp như người vợ nhờ chồng phục dịch, chớ không phải là nhân tình. Loan đoán họ đã yêu nhau lâu rồi và đã làm tình nhiều lần mới có thái độ tự nhiên như thế.

Ngọc cổi áo quần cho Khải, xong nàng cầm cặc Khải bú. Bú rất bình thường như uống ly nước, như ăn quả nho. Con cặc Khải bành cặp môi giáo Ngọc ra. Nàng
cúi xuống, rồi nâng đầu lên, “đụ ” chiếc dồi bụ bẩm của Khải. Làm Loan nhớ lại cặc của Trường ở biển Gò Công. Càng hận, Loan câng nhớ, mới chết chớ ! Nghĩ thật kỳ, Loan biết: trăm lỗi do chính nàng. Mà không, do tạo hóa bắt nàng dậy thì quá sớm. Có đứa con gái nào mới lên tám đã biết thèm xác thịt. Thèm là tại vì thôn quê hữu tình quá, mà Loan thì cô đơn. Thèm là tại vì thấy các chị nàng, ai cũng có đôi, có lứa….

VN88

Viết một bình luận