VN88 VN88

Lần đầu hưởng thụ những kiểu địt mới lạ sướng phát cuồng

Đáng ra, nếu Loan không đòi đụ, Đạt vẫn cứ dùng cặp môi, cái lưỡi, và hàm râu lưa thưa dưới cám để làm “nô lệ ” như chàng đã hứa. Lúc Đạt banh hột le của Loan ra mà dùng cái bàn chải trời cho đó của mình để dũa, là lúc Loan suýt ngất đi mấy lần. Mồm Loan phải bật lên lời xin: “Em muốn anh lên đụ em ngay tức khấc”. Cứ thử lấy mu bàn tay rà rà dưới chòm râu non nớt đó chừng hai giây thôi, sẽ hiểu tại sao cô Loan muốn ngất đi mấy lần.

Hột le là thnng tâm truyền đi mọi mệnh lệnh cho toàn âm hộ. Chỉ một ngón tay sờ vào nó rất nhẹ nhàng, tác khấc nước lồn túa ào ra, chờ sẵn, đón tình quân. Chỉ một cái lưỡi rà nhẹ chóm hột, toàn bộ cửa mình nở ra như đóa tường vi buổi sáng chờ cánh bướm hút nhụy. Thế mà những cọng râu, .dù là râu cậu bé, nghĩa là những cọng cải non, đến’ lướt nhẹ, đâm nhẹ, kéo nhẹ ‘thì làm sao Loan chịu nổi ‘ Hình như đêm qua, vào giường xong, Loan vẫn để đèn. Nàng ôm cậu bé, nhìn cậu bé, lòng tràn ngập yêu đương. Nàng cũng chẳng hiểu sao Trời lại ban cho nàng một cậu bé thiên tài xuất sấc đến thế.

Loan ra phố quận định vào nhà hàng Tàu mua gà ác tiềm thuốc Bắc, đa biển xào nấm Đông cô, thận nấu với đậu v,v… Loan nghĩ chừng đó chưa thấm gì với cái tình to tát, cái hầu hạ công phu vĩ đại clia Đạt đã cho nàng suốt đêm qua. Loan chưa quyết định, nhưng trong trí nàng xây một mộng đẹp: lấy luôn Đạt làm chồng ? Quái lạ, chị đàn bà nào khi yêu nhân tình quá cũng nãy ra cái ý chiếm hữu riêng cho mình người tình đó, không cho ai sờ tớl~ Loan ghé tiệm thuốc Bắc mua những thuốc gì bổ thận, cường dương về riêng tặng Đạt~ ờ tiệm thuốc Bấc ra, Loan được cô giáo Ngọc chạy lại ôm choàng, cười toe toét:
– Em với Khải mới thức, chở nhau ra đây kiếm gì bỏ bụng. Đêm hôm qua chị với Đạt đến mấy giờ? Em với Khải chỉ tới 1 giờ.
– Chị với Đạt? Thôi đừng nói tới nữa ! Cậu bé đó là người tình lý tưởng. Chưa từng thấy ! Đúng là anh hùng phiêu bạt. Bốn giờ sáng. Em có thể tưởng tượng nổi không?
– Suốt đêm hùng hục vậy, mà bây giờ gương mặt chị trông tỉnh táo như không. Em mà vậy là phải ngủ tới chiều tối….
– Tại mười năm rồi em ! Thèm quá sức, lại được Đạt tận tình nên chị cũng phẫi tận tình lại. Có bốn cái chớ bao nhiêú. Mà hay thật. Đạt không ra cái nào. Đó là điều chị phục nhất. Còn Khải của Ngọc thì sao? Có tài tình như vậy không?
– Chị đã dùng qụa ở bờ sông rồi, còn hỏi. Khải, trả lời đi.

Khải lại đỏ mặt. Hắn nhớ hết lại buổi chiều hai hôm trước đã đụ Loan hai cái ở bờ sông, rồi đứng thư người ra mà nhìn Loan, như tiếc rẻ, như vương vấn điều gì:
– Hai cô biết không, không phải chỉ mình cô Loan, khen Đạt là thiên tài, mà mợ của y, và hai cô bé lớp mình là ái Linh, và Thục My cũng si Đạt như điếu đổ .
Loan há hốc mồm, ngạc nhiên hỏi Khải:
– Cái gì ? ái Linh và Thục My lớp mình? Cũng là tình nhân của Đạt? Từ bao giờ, ở đâu?
Dạ từ năm Đệ Ngũ lận cô Loan. Mấy cô này cũng con nhà giàu và đã bỉết gần gụi đàn ông vào năm 13, 14 tuổi rồi.

Loan nhớ mình cũng thèm đụ năm 13 tuổi với Trường, nhưng làm bộ chính chuyên, “ngạc nhiên”:
– Trời 13, 14 tuổi mà các cô này đã biết thèm sinh lý? Ngọc ơi ! Vậy thì tụi mình là loại gái cổ lỗ sĩ rồi….

Ngọc ôm bụng cười ngất vì tưởng Loan nói thật:
– Chị cổ lỗ sĩ chớ đâu phải em. Em dậy thì ở cái tuổi sớm lấm. Mười hai tuổi là em…em…em đã làm tình rồi.

Lần này thì Loan ngạc nhiên thật, vì điều Ngọc nói ngoài sức tưởng tượng cl]ta Loan. Nàng hỏi nhồ Ngọc:
– Em, em bắt đầu làm ớnh năm mười hai tuổi?
– Chớ sao ! Bộ chị ngạc nhiên à? Xưa như quả đất ? Mười hai tuổi em chơi không phâi một thằng bồ. Mà có đến ba thằng lận chị Loan à. Tuổi đó em chưa có kinh, mà sao nó bất em nứng tàn bạo. Suốt ngày em cứ tìm dịp gặp mấy thằng bồ nhi nhí như thế, bắt nó bú lồn, rồi đụ. Đụ mà đụ thật lâu có khi cả ,tiếng, em mới ngưng….

Loan khoái lỗ tai quá. Làm như nàng vừa được nghe đoạn mở đầu của một chuyện trinh thám hấp dẫn. Nàng tìm một quán nước ở đoạn đường vắng,
mời Khải và Ngọc vào uống cà phê, ăn bánh Pathé Chaud. Ngọc tiếp:
– Em nghĩ, có lẽ em là đứa con gái ngoạl hạng. Nói cho thật đúng thì em biết nứng lồn vào cái tuổi số 12. Không biết hai người có tin hay không. Nhưng đó là sự thật Mười hai tuổi mà em biết rình coi ông Tú cạnh nhà, mỗi buổi sáng, cầm cặc đái vào hàng rào dâm bụt, sát nhà em. Em coi lén như vậy cả mấy tháng, không ai biết (em tưởng vậy). Nhưag có một hôm, ổng đái xong, vọc cho cặc nứng một đống, rồi nhìn trước nhìn sau, ông cầm nó xụt thật lâu. Mặt mày ông đó ửng, sướng đê mê . Khoảng hơi lâu, thì từ đầu cặc xịt ra chất nước trắng nhờn, bắn vào những lá bụt.

Đợi cho ông đi vào, em với tay, quẹt một ít chất nước đó. Nó dẻo, màu đục như nước hồ. Em đưa lên mũi ngửi, nghe mùi ngai ngái giống như nước giặt đồ. Từ hôm đó, sáng nào em cũng không bỏ sót việc rình xem ông Tú đái. Có hôm em ra trước, ngồi hẳn vào bên trong bụi cây dâm bụt, cốt để nhìn cho tận tường con cặc ông. Và hai người biết gì không? Ông ra đó, móc con cặc cứng ngắt ra mà không đái. Ông đứng vọc nó thật lâu, rồi nói một mình:
– Có ai nhìn thấy cặc tôi rõ không? Cặc này mà đút vô lồn đụ đã ghê gớm lắm. Còn không thì ngậm vô mồm mà bú, ngon không tả được. Ai thèm đụ tôi thì qua nhà tôi, Nhà tôi chẳng có ai hết. Lên lầu hai đứa mình tha hồ bú, đụ cho tới chiều cũng không sao. Qua liền sáng nay nhent Qua đi, qua liền đi tôi bó lồn cho. Nhanh lên.

Nói xong, ông Tú cho cặc lại vô quần, đi thắng một mạch lên cầu thang. Tới nửa cầu thang, ông lại nhìn xuống bụi dâm bụt, chỗ em ngồi, lấy tay vẩy vẩy miệng cười cười.

VN88

Viết một bình luận