Nhà Thắng ở cuối hẻm trong khu nhà nàng, Ba của Thắng quê ở Sóc Trăng, ra miền Trung làm công, rối lấy vợ ở ngoài này. Gia đình ông Sáu thợ hàn, tên mọi người trong xóm gọi Ba của Thắng, sau khi làm công thời gian, ông đả học được nghề thợ hàn để sinh nhai, có tất cả 6 người con, Thắng là con trai đầu. Sau khi học xong lớp 12, hắn ở nhà phụ giúp Ba hắn hàn các cửa sắt, những khung cửa sổ, những cái sườn xe mà người ta đặt. Những lúc nhà Trâm cần làm lại hàng rào, cửa sắt, sửa ổ điện, thậm chí trám lại sân xi măng phía trước nhà, Thắng đều nhiệt tình qua làm giúp.
Trâm biết đã từ lâu Thắng ưa thích nàng, nhưng trong mắt nàng hắn chỉ là đứa để nàng sai vặt, lo những công việc mà Cha Mạ nàng cần làm, nàng bảo gì hắn cũng làm, chưa bao giờ trái ý nàng. Hắn con nhà nghèo, học không đến đâu, mặt lại đầy mụn. “Ếch mà đòi lấy Hằng Nga” có lần Tuấn, người tình củ của nàng, đả từng nói như vậy, Trâm bật cười khúc khích khi nghe Tuấn ví von như vậy. Nàng không nhịn được thở dài, thầm nghỉ “Vậy mà không chừng bây giờ phải lấy nó!”. Trâm thật nghỉ không ra ngoài cách nào khác để thoát khỏi vòng tay tội lỗi của Dũng, đứa em trai loạn luân của nàng. Trâm đả quyết định. Cuộc đời nàng sắp bước vào một ngã rẽ mới.
– ………..
Đã từ lâu Hiếu thường nghỉ mình là một kẻ may mắn, lớn lên trong một gia đình có thể gọi là nghèo, phấn đấu học xong đại học, sau đó ra trường được có một chổ làm tốt, rồi lập gia đình, vợ đẹp con ngoan. Chàng cảm thấy mãn nguyện với chính bản thân mình, hồi con đang đi học, Hiếu đi dạy kèm kiếm thêm tiền để phụ giúp gia đình. Mặc dầu sau này đi làm và thường nhận những số tiền “phụ chia” gấp cả mấy chục lần lương hàng tháng từ tay Tuấn, anh rể của Hiếu, nhưng chàng vẫn sống đạo đức, không vì đồng tiền bị hủ hóa đi, những lúc Tuấn hoặc các bạn đồng nghiệp rủ đi “tươi mát” một tí, Hiếu đều từ chối. Chàng thường dành dụm tiền để giúp đở gia đình và lo cho các em đi học.
Những lúc gần đây Hiếu thường thấy Tuấn, anh rể mình, hay đi chơi với Dũng, sự thân mật giửa hai người làm Hiếu cũng vui lây. Trong tất cả các em, chàng thương nhất là Dũng, vì nó lanh lợi thông minh, nó lại luôn nghe lời chàng, ngay cả vợ chàng, Thoa, cũng khen Dũng là hiền lành, tháo vát. Nhưng cả Hiếu lẩn Thoa đều lầm, người mà cả hai vợ chồng tin tưởng nhất, chính là người đả chiếm đoạt đi sự trong trắng của vợ chàng, Hiếu tuyệt không thể ngờ, em trai ruột mình, Dũng đả hảm hiếp Thoa ngay trong đêm tân hôn của vợ chồng chàng, và đứa con đầu lòng của hai người, bé Ti, là kết quả của đêm dâm loạn đó.
Dũng và Tuấn đang ngồi quán cà phê Tuổi Ngọc tán dóc đang bàn tính tối nay đi vũ trường nào. Từ ngày Trâm đi lấy chồng, Tuấn với Dũng như cặp bài trùng, đi đâu củng có cặp, hai người la cà hết vũ trường này đến vũ trường khác, không mục đích gì khác hơn là tìm gái để rủ đi hưởng lạc. Tuấn vừa có tiền vừa quen biết nhiều, vì ai củng biết Bố của hắn là GĐSCATP nên củng ít nhiều o bế hắn. Đang ngồi thì có hai cặp tiến vào quán, Dũng nhận ra một trong hai cô gái đang đi tới, đó là Hằng, con gái của Bác Hùng, anh của Cha Dũng.
Hằng dáng người thanh thanh, để tóc ngắn, nàng có đôi mắt to đen, hơi ranh mảnh, tinh nghịch một chút. Gia đình Bác Hùng chỉ có 4 người con, Chị Vân lớn nhất, lấy chồng rồi theo chồng vào TH HCM sinh sống, kế đến anh Vũ, anh Vũ đi vượt biên năm 1985 rồi được định cư ở Mỹ, đó củng là lý do gia đình Bác Hùng khấm khá, mở cửa tiệm chụp ảnh, sửa nhà, mua xe, tất cả đều do anh Vủ gởi tiền về. Kế đến anh Hợi, nhưng anh bị viêm phổi nặng trong lúc đi làm nông trường, và đả qua đời. Cuối cùng là đến Hằng, nàng bằng tuổi Dũng.
– Chị Hằng….chị Hằng. Dũng đứng lên vẫy tay gọi người chị họ.
– ….Ủa Dũng …em hả…. Uống cà phê với bạn à..
– Đây là anh Tuấn…chị còn nhớ không??? Anh của chị Thoa đó
– …À chị nhớ rồi…chào anh Tuấn…
– Mấy em ngồi chung cho vui. Tuấn ra dấu cho mấy ngườI tiếp viên mang ghế lại.
– Đây là bạn học củ của em. Nhìn Tuấn Hằng giới thiệu. Còn đây là anh Tuấn, bạn của gia đình và Dũng em họ của Hằng.
– Dũng! Em biết hông?? Anh Vũ 3 tuần nửa về VN.
– Ồ thật hả ! Vậy em se có dịp đưa anh đi chơi nửa như cách đây hai năm trước.
– Kỳ này anh Vũ về lấy vợ đó Dũng!
– Ai mà may mắn quá vậy, lấy được Việt-kiều? Tuấn xen vào.
Cả nhóm bật cuời, cô bạn của Hằng mặt hơi ửng đỏ lên. Dũng khẻ liếc nhìn qua, nàng tên Loan, gương mặt bầu bỉnh dể thương, hiền lành, một trong hai người con trai đi chung là anh của nàng, bạn học Hằng. “Thì ra sắp đưa lồn cho Việt-kiều chơi đây” Dũng nghỉ thầm. Cả bọn đều trẻ tuổi, Tuấn hơi lớn hơn họ một chút, nhưng nói chuyện rất hợp, trong lúc nói chuyện, Tuấn để ý thấy Dũng liếc nhìn Hằng những lúc nàng không để ý.
– Anh nghe nói Hằng đả ra trường nhưng chưa kiếm được việc làm hả ? Tuấn hỏi
– Dạ chưa anh Tuấn ơi. Em đi gãy cả chân mà chả ma nào mướn.
– Vậy chị nhờ anh Tuấn giúp đi, anh quen biết nhiều lắm. Dũng chen vào.
– Thật à! Anh Tuấn giúp em nhé, hứa với em đi anh. Hằng năn nỉ, nàng biết em họ nàng, Trâm, tìm được việc làm ở Công Ty Xuất Khẩu Tôm Đông Lạnh là do sự quen biết của Bố Tuấn.
– Ừ được mà…để từ từ anh kiếm chổ làm tốt cho em..
– Em cám ơn anh trước nha. Hằng mừng rở cám ơn Tuấn rối rít.
Chờ cả nhóm chia tay xong, Tuấn kéo Dũng lại ngồi gần thì thầm to nhỏ, hắn nói tới đâu Dũng gật đầu tới đó. Chỉ nghỉ tới lúc kéo quần Hằng xuống, người chị họ dễ thương, Dũng cảm thấy rào rực trong lòng, những lúc đi “thư giản” với Tuấn ở khắp mọi ngỏ hẻm trong thành phố, biết bao nhiêu người con gái bị hắn vầy vò thân xác, nhưng hắn không có cảm giác khích thích tột cùng như đêm phá trinh Thoa, người chị dâu kiều mỹ, diễm lệ.