Cô ấy còn vật vạ ra đòi phá thai, đòi ly hôn. Mẹ tôi phải bắt xe từ quê vào khuyên can mãi mới tạm yên ổn. Nhưng không ngày nào là vợ tôi không đem chuyện đó ra để bơi móc nói kháy. Cô ấy còn bảo đẻ con ra có mệnh hệ nào là tại tôi. Đêm nằm quay lưng không cho tôi đụng vào vì “không muốn làm vợ chung với kẻ khác”. Tôi nghe điên nóng mặt.
Tôi với cô bạn tôi, tuy đi chơi riêng nhưng chưa có hành động nào đi quá giới hạn. Tôi nói thật mà vợ không tin. Nghĩ lại thấy ức, biết thế lúc trước cứ làm tới vì đằng nào cũng mang tiếng chồng phản bội.
Chửi bới hành hạ tinh thần tôi là thế mà vợ tôi còn nghĩ là cô ấy đang nhịn, đợi lúc nào sinh con xong mới xử lý chuyện này. Tôi nghe mà oải quá, tình cảm vợ chồng hỏi thế làm sao thiết tha được. Vợ tôi ra một cái án thòng lòng có thể treo cổ tôi bất cứ lúc nào. Sống cứ phải thấp thỏm lo âu khiến tôi stress nặng.