Tôi thương con lại thương hại chính bản thân mình. Có những lúc tôi cảm thấy bi quan, kiệt quệ, cảm thấy chán nản, muốn buông xuôi. Tôi không biết bấu víu vào đâu để sống.
Tâm sự: Làm bà mẹ đơn thân sao lại khổ đến vậy?
Nghĩ lại những tháng ngày trước kia, khi có người đàn ông bên cạnh, tôi cảm thấy thật vui và hạnh phúc, có chút nuối tiếc và ân hận. Tôi bây giờ đã khác xưa quá nhiều, có con cái rồi, cuộc sống cũng vất vả hơn nên suy nghĩ những điều mình đã làm cho tương lai thật sự nghiêm túc.
Ngày đó, tôi đã yêu một người đàn ông chân thành và tha thiết. Con gái khổ, yêu chỉ biết yêu, không toan tính vụ lợi, không suy tính thiệt hơn. Tôi cứ tin và yêu người đàn ông ấy điên cuồng. Đến khi, tôi phát hiện ra anh ta lăng nhăng với người cũ, tôi đã làm ầm lên. Nhưng vì anh ta van xin, tôi lại tha thứ. Nhiều lần như vậy, vì quá yêu anh ta nên tôi cứ bỏ qua hết lần này đến lần khác. Anh ta thấy tôi dễ tính nên cũng cứ ngựa quen đường cũ.