Trước đó anh thường nói dù thế nào cũng không buông tay nhau, sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn, nếu gia đình 2 bên không chịu thì 2 đứa sẽ cố thuyết phục, rồi ngoéo tay. Giờ tôi thấy đau đớn, tôi sợ anh bỏ cuộc… khi đó chắc tôi sẽ chết. Tôi không thể bị tổn thương thêm lần nào nữa. Vì trước đây tôi cũng có 1 mối tình đầu, tôi cũng rất yêu… nhưng 1 là lí do gia đình không chịu vì 2 đứa ở quá xa nhau, nhưng 2 đứa vì yêu nên vẫn quen cho tới khi tôi thuyết phục được mẹ thì người đó đã có người khác, người đó đã qua lại với chị đó trong khi đang yêu tôi, vì 2 người họ học chung cao học, chị đó đeo đuổi người đó trước (người đó từng kể với tôi chuyện đó). Tôi đau khổ đến tuyệt vọng, sau đó tôi biết 2 người có ở chung… tôi đã thật sự chết lặng… tôi khóc không thành tiếng được nữa. Sau 1 thời gian dài sụt hơn 10 kg, tự nhốt mình trong phòng, bỏ ăn, bỏ học kể cả bỏ ngủ… rồi cuối cùng tôi đã cố suy nghĩ lạc quan hơn, tôi cố thông cảm cho người đó, tôi biết vì người đó nghĩ 2 đứa không đến được với nhau nên người đó mới yêu người khác, tình yêu mà – tôi không trách. Người đó xin lỗi, mong tôi tha thứ, người đó nói người đó rât yêu tôi và kêu tôi hãy tìm người thật tốt, tốt hơn người đó mà yêu. Tôi ngậm ngùi, cố nuốt cay đắng vào lòng, tôi khuyên người đó hãy đối xử tốt với chị đó, đừng giống như yêu tôi, vì tôi hiểu cảm giác đau đớn đó rồi. Tình yêu đó hơn 5 năm chứ đâu phải ít, khi yêu ai tôi chẳng quan tâm tới thế giới này còn ai tốt hơn người tôi yêu nữa. Nhưng rồi tôi thất vọng, sống không bằng chết, cuộc sống với tôi những ngày đó như không còn ý nghĩa gì. Tôi mất luôn cảm giác yêu. Những người theo đuổi tôi… họ kêu tôi cho họ cơ hội để tìm hiểu, nhưng không quá vài ngày dài nhất là 1 tuần. Trái tim tôi lạnh như băng… cho tới khi anh đến… Tôi thấy sức sống dường như trở lại. những lúc buồn chỉ cần anh xuất hiện là tôi bỗng cười nói vui vẻ… tôi không hiểu vì sao??? Nhưng giờ đây tôi phải làm gì khi anh nói đó là số mệnh…, tình duyên trái ngang…, đành xa nhau???. Tôi nhớ lời khuyên của chị Tôi, chị hỏi tôi nếu có 1 vật nặng rơi xuống giếng, trong khi đó có 2 người, 1 người hì hụi kéo, người còn lại buông xuôi thì liệu có kéo vật đó lên được chăng… vậy thay vì 2 người cùng kéo vật nặng đó lên biết đâu sức 2 người sẽ trở thành sức mạnh.
Tôi hy vọng nếu anh thực sự yêu tôi xin anh hãy cố gắng đến cùng, cùng tôi vượt qua….. Tôi không muốn… chẳng lẽ lại buông xuôi dễ dàng như vậy? Chẳng lẽ không vượt qua được số phận? Tôi tin có số mệnh, và tôi cũng tin con người có thể thay đổi được sự an bày từ trước đó của tạo hóa! Nếu sống tốt mọi sự tốt đẹp sẽ đến? Mong mọi người hãy cho tôi lời khuyên! Xin cảm ơn!
(Tâm sự bạn gái tại Phimsex.info)