Sau khi được tôi bóp mông hai ba lần, chị Hương liền bảo tôi thôi khỏi xoa lưng mà chăm lo phần dưới vì lưng chị hết đau rồi. Tôi đưa tay mân mê cặp mông của chị, còn hai tay chị thì níu chặt cái mặt bếp dùng hết sức đẩy người ra. Lúc đầu tôi xoa, tôi bóp mông chị chỉ vì mặc cảm tội lỗi và nghĩ chị đau lắm, vì cả người tôi đè lên cơ mà. Nhưng càng về sau tôi càng khoái xoa bóp, tay tôi dần dần luồn luôn qua quần si líp của chì mà bóp hẳn vào da vào thịt của chị.Lúc tay tôi thọc hẳn qua quần xi líp, tôi cảm thấy chị Hương run lên, rùng mình. Bàn tay tôi mát rượi, í nghĩ tò mò muốn biết chỗ đó của con gái ra sao nhưng tôi không dám đua ra trước hay sâu xuống háng. Tôi mân mê, đưa tay rà rà bóp bóp. Đúng lúc mà tôi lấy hết can đảm đang đưa tay xuống dưới háng chị thì thằng Long kêu lên: « Dương ơiiiiiiii, đi đái đéo gì mà lâu thế ».Rồi tiếng dép thằng LONG lệt bệt đi xuống. Cả tôi và chị Hương giật mình sợ hãi, tình ngay ý gian mà, ai chả sợ điều tiếng xấu. Tôi vội rút tay ra khỏi quần chị Hưong chạy ra vòi nước vặn nước rửa. Tiếng nứơc vừa xối xả, tay tôi vừa đưa kì cọ vào thì thằng Long hỏi : « Mày làm gì ở đây với bà chằn này vậy ». Lúc nó hỏi tôi sợ lắm, tim đập có lẽ như trống trận trong mấy cuốn tiểu thuyết mà tôi mới bắt đầu đọc á. Tôi cố kì tay thật mạnh để che giấu cái xấu hổ của mình. « Dương này, bánh ngọt này », tôi quay đầu ra thấy chị Hương mặt đỏ bừng, ngưong nghịu đứng cạnh tủ lạnh, tay trái đặt lên tay nắm cửa tủ đang mở, còn tay kia chìa cho tôi cái bánh ga tô vàng choé trên đầy kem. Cha mẹ ơi, từ trước tới nay tôi đâu có khoái mấy cái loại bánh ngọt này cơ chứ. Tôi đưa tay ; « Dạ em xin » ; ngọt xớt rồi cắn bánh. Tổ cha nó, bánh trái gì để tủ lạnh khô khốc, lại có mùi chua chua, nhưng tôi vẫn phải cố ăn Tôi không dám nhìn chị Hương, mặt tôi lúc này cũng đỏ bừng đi vội theo nó ra hành lang vào phòng khách qua phòng chị Hương để đến phòng nó. Tôi theo nó mà mặt cúi gằm như người có tội vậy. Chỉ vài phút sau nó đã cười ha ha khi lại thắng tôi vài ván Rồng Đen. « Mày chơi lên tay đấy chứ, làm đéo gì mà tao đánh chỉ thắng mày một cách chật vật á », nó vừa bảo tôi vừa cười. Bỗng tôi rùng mình và cảm thấy lâng lâng run run tay khi nghĩ tới chuyện dưới bếp với chị Hương, không biết chị Hương nghĩ sao nhỉ, không biết chị ý có thật yêu mình không. Chúng tôi chơi gần một tiếng thì chị Hương vào phòng gọi : « Hai đứa xuống ăn cơm, nhanh lên, nhớ rửa tay đấy nhớ. » Tôi và thằng Long còn ngồi nán lại chơi một hai bàn nữa rồi mới xuống.Lúc này tôi quên khuấy cả chuyện sảy ra với chị Hương khi nãy. Khi đi xuống tôi với nó bàn về Lưu Cang trong trò Rồng Đen lúc bị đánh te tuy giống như say vậy. « Mày nhớ tuần trước xem Võ Say của Jackie Chan ko », tôi vừa đi vừa múa may vừa bảo nó. « Địt mẹ thằng cha đeo kinh đá tởm phết nhể, nhưng làm đéo chọi lại được võ say. » ; thằng Long vừa nói chân vừa lảo đảo, mắt lim dim đưa tay bắt chiếc Jackie Chan ;« Hôm nay bố mẹ tao bận làm một công trình chắc tối khuya mới về, để tao uống rượu rồi múa võ say cho mày coi ».Nói là làm, nó đi qua phòng khách, mở tủ lấy chai rượu thuốc của bố nó ra đem xuống bếp rót ra một cái chén vừa uống vừa làm điệu bộ như phim. Chị Hương sắp đồ ăn ra bàn thấy thế quát : « Mày làm trò gì vậy Long, về rồi bố đánh mày chết ».Như mọi khi nó nào có biết sợ chị nó là gì, cứ nhơn nhơn ra đấy. Tôi thì ngồi lén nhìn nó và chị nó, còn chị Hương thì gầm gừ xong mấy câu lại thôi. Thi thoảng tôi liếc nhìn sang chị thấy chị vẫn ung dung bình tĩnh sao đó, nhưng hình như chị Hương cũng biết tôi nhìn lén chị, thi thoảng chị cũng lén nhìn lại tôi và cả hai cùng ngượng nghiu. Nói chung bữa cơm xảy ra trong im lặng, hầu như là chỉ có tiếng thằng Long điệu bộ say sưa và ba hoa chích choè, chứ tôi thì vừa xấu hổ với chị Hương vừa ngại bố mẹ nó lúc về sẽ mắng sao khi biết nó uống rượu, còn chị Hương thì chỉ thi thoảng mắng cậu em cho bõ tức rồi thôi vì biết rõ tính nó mình không nói được. Ăn xong bát cơm quả thật thằng Long đã hơi chếnh choáng. Tôi và nó vào phòng nó mà chân nó đã xiêu vẹo lắm rồi. Vừa vào đến phòng là nó lăn ra ngủ liền bỏ tôi ngồi đó chơi một mình.
Chán quá tôi chạy ra phòng khách thì thấy chị Sương đang lúi húi cất chai rượu vào tủ. Tôi nhìn chị, chị nhìn tôi, ngượng ngùng, mặt cả hai đỏ bừng lúng túng không nói gì. Một sự im lặng kinh khủng bao trùm cả căn phòng làm cho sự oi bức của tháng 7 càng thêm khó chiu. Tôi đánh bạo hỏi một câu xanh rờn phá tan sự iên tĩnh đó : « Chị Hương hết đau chưa, có rửa bát được không hay để em rửa cho nhé » ; đúng là mới xờ mông con gái mấy cái thôi mà đã hỏi rửa bát hộ rồi ; tôi thật là dại gái quá thể đáng. Nhưng lúc tôi hỏi câu đó thực ra tôi chỉ nghĩ không biết chỉ hết đau thật chưa. Về sau mỗi lần tôi gặp lại chị mà có í muốn xoa bóp là tôi lặp lại câu nói này và chỉ chị ra thì không ai hiểu câu nói này ngoài tôi cho đến khi tôi viết câu chuyện này. Chị nhìn tôi cười rồi bảo : « Đỡ chút rồi nhưng không sao đâu, tí nữa chị lấy rượu thuốc ra bôi là khỏi à. ». Tôi nhìn chị rồi định đi xuống bếp và nói : « Để em rửa đồ cho, chị nghỉ đi: ».Quả thực tôi sang chơi nhà thằng Long vô tư vô cùng, nhiều khi ăn xong cơm là tôi quăng bát cho chị Hương hay bác Hoài, mẹ thằng Long, dọn.
Chị Hương cười kéo tay tôi lại rồi bảo : « Thôi bỏ đó, chiều chị rửa cho, mà Dương ngã có đau không, có cần chị xoa cho không? ».Bàn tay chị run run và tôi cũng run run, không hiểu sao lúc này trong đầu tôi hiện ra những cảnh tượng yêu đương của trai gái như trong tiểu thuyết. Như những đoạn anh chị khẽ chạm tay nhau, ngập ngừng ngượng nghịu, chứ không phải là những cảnh vu sơn leo núi. Tôi đáp run run : « Dạ không sao ạ, con trai mà, ngã tí xíu có gì. ». Chị cười rồi bảo : « Thật không, sao lúc nãy ngã xong đứng lên đi qua chị mà vạch quần ra xem cái gì, bị xước gì hả hay bị dập tím ở đâu? ». Nghe chị hỏi tôi càng ngượng, càng đỏ mặt : « Dạ không gì thật mà,». « chị không tin, Dương có thật không sao không, vạch quần xuống cho chị xem nào » ; vừa nói tay chị lại lấy chai rượu thuốc ra xức vào tay. Cả người tôi bừng bừng như bốc lửa, ngượng ngụng ái ngại. Tôi ngập ngừng ái ngại thì chị liền cúi xuống kéo quần tôi xuống. Tôi vội đưa nhanh tay giữ cạp quần, nhưng tôi nhanh một chị nhanh mười, cái quần đã trễ xuống hở ra lún phún mấy cái cái lông đen xì rồi. Mặt tôi đỏ bừng, nóng tợn. « Sao vậy, sao không cho chị xem ».Tôi lúng túng một phần vì đây là lần đầu tiên con gái nhìn của quí của mình và một phần tôi sợ vì nỗi ám ảnh bệnh chim rủ của hơn tuần trứơc. Mặt tôi đỏ lên thêm, giữ chặt cái cạp quần ầp úng : « em… emmmm…. emmmm……… ». « Sao sợ gì, chim của em thì cũng giống như của thằng Long thôi, ngày xưa chỉ chả tắm cho nó mãi đến khi nó lớn đấy thôi ».
Tôi ngượng ngùng, không biết làm gì nhưng tay đã lỏng nới cạp quần ra dồi. Lúc này dương vật của tôi vẫn lòng thòng không cương lên được dù nó to như quả chuối hột. Chị Hương thấy vậy nói ngạc nhiên : « Trời của em to vậy sao, nhưng sao mềm xèo vậy. ». Lúc chị đưa tay xờ, chạm vào tôi thấy chỗ đó buồn buồn, thích thích, nhưng tôi ngượng nhiều hơn là sướng, Tôi vội vội hất tay chị ra che cái đó đi. Nhưng chị lại ôn tồn gỡ tay tôi rồi xờ nắn. Bàn tay chị mát rượi, có lẽ không có cái quạt nào hay cái máy lạnh nào có thể cho một cảm giác mát mẻ, dễ chịu giữa trưa hè tháng 7 ở Việt Nam như chị. « Nhột quá chị Hương ơi » ; mặt tôi đỏ bừng lên. « Sao chim em nó cứ mềm thế này, sao nó đen thế, hay vừa lúc nãy ngã chim em bị làm sao rồi, em bị thế này lâu chưa. ». Lúc này tôi vừa ngượng vừa sợ, nhưng có lẽ sợ nhiều hơn ngượng. Chị Hương cười nói : « Để chị xem lấy rượu xoa thử xem sao ». Nói là làm, một tay chị nắn bọng giái tôi, một tay chị vuốt ve xoa bóp cái chim của tôi. Quả như có phép lạ, chim tôi cứng dần lên, to ra thêm. Càng được vuốt tôi càng khoái, chim càng cửng tởn.Lúc này thì khác hẳn, khoái cảm nhiều hơn là ngượng ngùng và sợ hãi. chị bị đau ở đâu em xoa cho »,tôi ngập ngừng trong sợ hãi,và lo lắng đáp. Chị đứng từ từ lên trong khi hai tay không dời cái cặc của tôi, chị vuốt ve nó nhẹ nhàng, từ tốn, nâng niu nó còn hơn cả nầng niu vuốt ve con mèo yêu quí của chị vậy. « Dương đua tay ra sau xoa cho chị đi. ». tôi làm theo lời chị răm rắp. Hai tay đưa ra sau luồn qua chun quần đưa xuống mông mà bóp mà xoa. Mỗi lần bóp là tôi lại phải siết chị vào mình chặt hơn và cũng mỗi lần đó, chị lại thô bạo đủn con chim tôi một cái. Nhưng tôi không thấy đau mà chỉ thấy một cảm giác khoan khoái vô cùng. Tôi bóp mông chị được một lúc thì mỏi quá đành đưa tay để xoa xoa tấm lưng ngọc ngà, mềm mại, mát rượi của chị sau lớp áo.
– Em cởi áo lót của chị nhé.! Lấy hết can đảm tôi nói nhanh
– Ừ….ưưưưưưưưư………..
Phần 3 tiếp theo
Tôi cởi cái dây trục ngang ra vừa ôm chị, vừa xoa. Người hai chị em tôi dí sát vào nhau, vai kề vai, mặt kề mặt. Lúc đó không hiểu sao tôi lại nhớ đến những áng văn hay những câu thơ đại khái là : ước gì thời gian lắng đọng, rồi thì vai chung vai ngồi lãng quên đời của anh Nam ở ngay trên gác nhà tôi hay ngâm nga đọc. Quả thực lúc đó tôi ước thời gian lắng đọng thật. Tôi đưa tay hết xoa lưng chị ở trên thì bóp mông ở dưới. Bóp chán mỏi tay thì lại đưa lên xoa. Ngực tôi sát ngực chị, đè hẳn vào chị và tôi thấy cái đó cưng cứng, rắn chắc nhưng cũng mềm mại, tôi sung sướng vô cùng, hai bàn tay ra mồ hôi nóng bừng. Tôi dừng tay một phút kéo áo chị lên rồi chui đầu vào đó như cảnh trong phim con heo mà tôi đã xem. Không hiểu sao lúc này tôi lại bạo giạn thế. Thật không ngờ trong này lại dễ chịu đến thế, dễ chịu hơn cả lúc chui vào lưng của chị. Chiếc áo lụa tuy may rộng cho vừa một người mặc nhưng đâu đủ nổi cả cái đầu của tôi. Mặt tôi bị nèn chặt vào vú chị. Cái mũi thở phì phò chọ ngoáy đoi nhũ hoa trắng phau, cái mồm tuy bị cái xu chiêng cản lại nhưng tôi vẫn há ra bú lấy cái xu chiêng đó. Ở trong đó một lúc lâu, thấy ngộp quá tôi lại phải chui ra.