Vì tôi và nó thân nhau lắm nên nhiều khi tôi cũng thường ăn cơm hay ngủ trưa nhà nó, bố mẹ nó cũng quí tôi như con, nhưng với bà chị nó thì tôi hơi rụt rè. Phòng ốc nhà nó nói chung là đâu tôi cũng thuộc. Mỗi lần muốn vào phòng nó là phải đi qua phòng của chị Hương, chị Hưong quả là con người bừa bộn, trên giường ngổn ngang nào là sách và truyện. Quần áo thì vứt lăn lóc, trên thành ghế vắt cái quần, thành giương vắt cái áo và cả cái xu chiêng. Ngày qua ngày lại, tôi chỉ biết chị Hương sống bừa bộn chứ tôi cũng chả để í gì nhiều vì tôi chỉ chơi với thằng Long. Thế rồi cái gì đến đã đến. Tôi nhớ lúc đó tôi và thằng Long đã 16 tuổi, cả hai đã vào lớp 10. Trong con người tôi có một cái gì đó lạ lắm mà tôi không biết. Cho đến ngày kia khi tôi đi thuê được một cuốn băng có đầu đề là: Thành phố sinh học. Nói chung nội dung phim hoàn toàn không có gì đặc biệt vì nó chỉ kể về một cảnh sát đi săn lùng bọn buôn bán ma tuy, ko bắn nhau súng ống đì đùng không phóng dao máu chảy chết người. Nhưng bộ phim này lại là bộ phim con heo đầu tiên mà tôi coi trong đời. Trong phim toàn cảnh bắn nhau trên giừơng. Tuy nó không chiếu hẳn chim và bướm nhưng vú và các cách cưỡi rồi bú liếm hôn hít thì nó quay không bỏ sót. Không hiểu sao từ lúc đó tôi lại khoái xem đi xem lại cái bộ phim này, nhất mấy cảnh yêu đương và hình ảnh cơ thể đàn bà trần ngực cứ lởn vởn trước mặt tôi. Từ đó con chim cúc cu của tôi nhiều khi cứ cửng lên, chọc qua lớp quần đùi cộc. Nhiều khi ngồi xổm chơi với lũ bạn cúc cu của tôi cửng lên tôi ngượng lắm, không dám đứng lên và cố dùng hai đùi ép nó xuống vì bình thường khi đá bóng thì các anh lớn như anh Cường kều, anh Dũng bệu đều kêu là chúng tao khoẻ mạnh, cao to thế này chưa chắc cặc đã to như mấy thằng loắt choắt ốm yếu bé tí tụi mày, vì thế mà tôi lúc nào cũng sợ bị trêu là chim to cặc bự nên càng phải giấu. Kể cả thằng Long tôi cũng không cho nó biết. Nghe nói thằng Long đi đầu đám tang khóc thảm thiết lắm. Tôi nhớ hôm đó tôi đến nhà rủ thằng Long đi chơi nhưng nó bận đi nhà sau thế là chỉ có mình tôi và chị nó ngồi ở phòng khách. Chị nó lúc đó mặc quần áo ở nhà bình thường nhưng đang ngồi dưới đất vuốt ve con mèo trắng trong lòng. Tôi cũng thích mèo vì bà nội có nuôi một con mèo tam thể nên tôi cũng ngồi xuống vuốt mèo và tán dóc về chuyện những con mèo trong sách. Khi tôi và chị Hương vuốt ve con mèo thì không hiểu sao con mèo cứ chui xuống lòng háng chị Hương và rất sợ tôi, mặc dù tôi chưa ăn thịt mèo bao giờ. Thấy con mèo cứ chúi xuống lẩn tránh tôi lại càng đưa tay ra cố bắt lấy nó và vuốt nó để chứng tỏ với chị Hương là mình cũng biết cưng mèo. Nhưng tôi càng đưa tay thì con mèo càng chui sâu vào lòng chị Hương. Tôi tức mình đưa cả hai tay để ôm con vào ra thì không ngờ bà tay phải tôi lại luồn giữa con mèo và háng chị Hương. Lúc lòng bàn tay tôi nắm được con mèo thì cũng là lúc mu bàn tay tôi cham mu lồn chị Hương. Tôi nhớ lúc đó chị rùng mình một cái rồi đỏ mặt nhưng ngồi im không nói gì. Còn tôi, tôi cũng chả để ý lắm vì lúc đó trong tay tôi có con mèo và tôi đang mải vuốt nó, nhưng con mèo cứ cố quằn quoại để thoát ra khỏi tay tôi. Ôm con mèo một lúc thấy nó không chịu mình tôi liền đưa trả lại chị Hương và quay ra đứng dậy xem mấy cái đồ bày biện trong tủ kính nhà thằng Long. Không hiểu trời sui đất khiến thế nào tôi lại vô í quay cái đít của mình vào mặt chị Hương. Một lúc sau nghe tiếng nước từ sau nhà xối ào ào thì chị Hương nói với tôi: « sao Dương lịch sự thế nhỉ, đưa cả cái đít vào mặt chị!». Tôi nghe vậy liền quay lại cười xin lỗi và tự trách mình không biết đã chổng mông vào mặt chị Sương bao lâu rồi. Sau này tôi mới biết là tôi đã chổng xuốt hai ba phút nhưng chị Hương không nói mà vừa ngượng nghịu vừa tức giận tôi.
Hôm đó tôi đến nhà thằng Long chơi, chị nó lại ngồi vuốt mèo dưới sàn như hôm nào, còn nó thì đang hí hoáy mải chơi trò « Rồng Đen » trong phòng. Tôi đi qua phòng khách tôi chào để vào bên trong phòng chị Hương rồi vào phòng nó. Ở phòng khách tôi chào chị Hương, chị chào tôi rồi nhìn lén tôi, hình như có gì kì lắm. Trong phòng thằng Long, tôi và nó chơi Rồng Đen, ai đánh thua bị phạt uống nứơc. Tuy tôi chơi trò này cũng điêu luyện nhưng không thể đánh lại thằng Long vì nó vốn tu luyện thường xuyên và đã từng đọ tài ăn tiền với mấy anh ngoài phố mà lần nào nó cũng thắng. Nói chung đánh 5 hiệp thì tôi thua hết 4, thắng được có 1 nên chỉ sau một tiếng bụng tôi đã căng đầy nước. Mà cái tật uống lắm đái nhiều. Tôi đã phải chạy vào nhà cầu mấy lần, đến nỗi chị Hương thấy lạ hỏi làm gì cứ chạy ra chạy vô hoài. Tôi đang mải chơi và bận mót đái, tôi chỉ trả lời đại là chạy ra có việc. Thế rồi lần đi đái định mệnh đã tới. Sau khi uống căng một bụng nước nó nê, đái đang mót vì đã cố nhịn để đánh nốt cái bàn dở dang. Vừa thua xong, tôi đang đứng lên định đi đái thì thằng Long đã kéo tay tôi bắt phải uống hết cố nứơc đầy. Tôi một tay túm chim, một tay nâng cốc uống nước trong khi thằng Long cười khoái trá. Vừa đặt cái cốc xuống tôi chạy như bay sang phòng chị Hương qua phòng khách, lao vào hành lang và đẩy cửa toa lét. Lúc cánh cửa bật ra thì vọng lại tiếng hét: « Đóng cửa vaoooooooo.. oòo» của chị Hương và tôi nhìn rõ một dòng nước trắng, trong đang bắn từ trong đám lông đen xì hình tam giác của chị xuống hố xí. Mà mà cái hố xí nhà thằng Long xây thế nào lại để cho người ngồi phải quay mặt đối diện cửa ra vào.
Lúc đó một tay tóm chim, một tay đóng cửa, và tôi đang lo đái hơn lo nhìn nên cũng chả nhìn thấy cái của quí của chị Hương ra sao. Tôi đứng ngoài cứ kêu: « chị Hương ơi, nhanh cho em đái với, em mót quá rồi nè » Tôi cứ ôm chim và van vỉ cho đến câu thứ 3 thì chị Sương mở cánh cửa định đi ra. Thấy cửa hé, tôi lách nhanh vào, và không chờ khép cửa lại tôi vạch quần đứng xoay người ra và, tồ tồ một bãi. Lúc tôi lách vào chị Hương cứ nhìn mặt tôi chằm chằm, hình như khó chịu lắm, cho nên lúc tôi xoay người vạch quần thì có lẽ chị cũng đã thấy đại bác thần công của tôi. Lúc tôi kéo quần lên chị Hương vẫn đứng ở cửa nhìn tôi như lúc tôi vào, nhưng lúc này là một cái nhìn gì đó lạ lắm, tôi không biết là chị đang khó chịu hay là lạ lẫm.Thấy vậy tôi nhe răng ra cười giảng hoà rồi cố lách ra. Cửa nhà cầu tuy nhỏ thật nhưng nếu chị Hương đứng ngang và tôi lách ngang qua thì cũng cùng lắm là chạm sượt áo vào nhau. Nhưng không hiểu trời xui đất khiến hay do tôi mải chơi mà cuống lên cố lách qua thành thử cái chân trái chết tiệt hay may mắn mà tôi không biết lại vấp trúng cái bậc cửa thành ra tôi ngã chúi xuống khi đứng giữa cửa và chị Hương. Theo bản năng con người hai tay tôi đưa lên quờ quạng cố bám lấy cái gì để khỏi ngã. Và tôi vồ được chị, ôm lấy chị Hương, cả mặt áp vào vú chị kéo chị ngã xuống và tôi nằm đè lên chị khi con chim của tôi cũng va mạnh vào cái bướm của chị. Dù cách ba lớp quần nhưng tôi vẫn thấy cái gì đó làm người tôi tê dại đi, chị Hương ra sao thì tôi không biết. Chỗ đầu chim tôi thấy ươt ướt. Tôi ngã không mấy đau vì hai vú chị Hương, dù nó không to như trái bưởi nhưng cũng phải cỡ trái cam rồi, mà với tôi nó cũng to như cái đầu bé nhỏ của tôi vậy.Tôi lồm cồm bò dậy, sợ hãi nhiều hơn là ngượng, dù rằng tôi nhớ lúc tôi nằm đè lên chị tôi thấy ngượng lắm. « Chị Hương… có.. saooo không », tôi hỏi thử, thấy chị nằm im, mặt đỏ bừng, mắt nhìn tôi thao láo không nói gì. Tôi sợ quá rón rén bước qua. Vừa đi qua chị một quãng tôi vạch quần ra xem không biết cái của quí của mình có sao không nữa mà sao thấy quần ướt ướt, không biết có chảy máu không. Lúc này tôi mới thở phào khi biết rằng cái ướt đó chỉ là nước đái vì tôi mải chơi chưa kịp đái hết còn bỏ sót lại một ít. Lúc tôi bước chân vào phòng khách định mở cửa phòng chị để vào qua đó phòng đó sang phòng thăng Long chơi tiếp. Cùng lúc tay tôi đặt lên tay nắm cửa thì tiếng chị Hương gọi giật lại: « thời đó mấy nhà ở khu tập thể hãy còn hố xí ngồi xổm, Dương,… làm ngã người ta rồi bỏ đi thế hả ».
Tôi nghe thế sợ lắm, vội quay mặt lại, cố mỉm cười ấp úng : « Chị…. Chị….. chị Hương, em xin lỗi chị, chị ngã đau không? ». Tôi thấy chị Hương mỉm cười, mặt đỏ.Bình thường chị Hương cũng có thi thoảng mỉm cười với tôi nhưng lần này tôi thấy khác. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì biết chị không giận. Đang đinh quay đi thì chị ấp úng: « Dương … Dương … Dương lấy dầu gió xoa…. Xoa … xoa cho chị cái lưng cái, mà trẻ con gì bé mà nặng cân thế, làm chị tí nữa gãy cả lưng».Mấy câu sau có vẻ mạnh dạn lắm. Tôi cười hì hì giảng hoà rồi lon ton chạy lại lấy tay xoa xoa cái lưng nõn nà qua lớp áo lụa của chị, quả thật chị đau thật, khi tôi xoa thì thi thoảng chị xuýt xao, mặt đỏ bừng. Tôi xoa một cách hồn nhiên, khi chạm vào cái quai sau của cái su chiêng, nó cứng ngắc và thắt sát vào lưng Tôi xoa được vài cái và vừa dứt dòng suy nghĩ thì chị Hương bảo: « Xoa thế thì có gì, không xoa dầu à ». Câu nói này hình như chị lấy hết can đảm để nói. Tôi nghe vậy hơi sợ bảo: « Ừ… ừ, chị Hương có xoa dầu không, mà dầu Trường Sơn để đâu để em xoa cho ». Chị kéo tay tôi xuống bếp, bàn tay run run: « Tủ thuốc để ở dưới bếp ». «Ồ, nhà chị để tủ thuốc dưới bếp hả, cũng giống nhà». Chị Hương chỉ ậm ừ cho qua chuyện thì chúng tôi đã tới bếp rồi, chị với tay mở tủ lấy lọ dầu Trường Sơn ra đưa cho tôi. Tôi đang lúng túng không biết nên làm như thế nào thỉ chị Hương lúc đầu cũng lúng túng mặt đỏ bừng nhưng sau giục: «Sao xoa đi, lâu thế, chị mà đưa tay ra sau được thì đã tự xoa rồi. ».Tôi nghe vậy càng không biết làm sao đành xức dầu ra tay xoa cho hai tay nóng lên rồi luồn xuống áo chị đưa lên xoa lưng. Tôi đưa tay xoa lên xoa xuống, lúc đầu tôi thấy da chị mát lịm, mềm mại, trong con người tôi trào dâng một cái gì đó khó tả vô cùng, tôi lại muốn ôm chị vào lòng nhưng không giám.Vì vướng cái áo lót nên rất khó chịu. Mấy lần tôi đưa tay xoa lên trên đều thọc vào cái quai áo lót cả, cứ mỗi lần như thế là tôi thấy chị Hương cong người ra sai, thở khó khăn. Tôi thấy vậy hỏi: « Chị Hương bị thít ngực hả, có khó chịu không, hay chị bỏ cái áo lót ra đi, chứ em xoa thế này kho lắm ». Chị Hương ậm ừ rồi bảo: « em thì có băng thuốc luôn cởi cho chị đi cải nút ở sau lưng đó ».Tôi đua tay rờ rờ, đụng đúng chỗ cài, tôi thấy hơi thở chị càng dồn dập, cơ thể chị run một cái rồi nóng len. Lúc đó người tôi áp sát vào người chị Hương nhất là cái con chim cúc cu thì cứ chọc chọt vào háng, vào chân vào đùi chị, cổ tôi mắt tôi rướn lên, mặt áp sát lưng chị. Ôi mùi con gái mới thú vị làm sao. Trong thoáng giây tôi ngây ngất. Nhưng cũng ngượng ngùng, chỉ sợ mình làm cái gì đó không phải thì chết. Càng ngượng cặc nó càng cửng, càng chọc lung tung vào người chị, hai tay tôi run run cố maĩ mới cởi nổi cái nút cài đó. Tôi nghe được tiếng tim của chị Hương đập mạnh hơn, nhanh hơn, lưng chị nóng bừng lên rồi mát lạnh và chị cứ nhấp nhổm, ngượng ngùng. Tay tôi xoa xoa lưng chị, đưa dần xuống dưới, lúc chạm quần chị mấy lần tôi nghe chị ấp úng baỏ: « Dương xoa luôn xuống dưới đi, cái bàn toạ lúc nãy cũng đau quá. ». Tôi đưa tay xoa từ vai xuống đến cái chun quần rồi đưa thọc luôn qua nó xoa xuống dưới. Vì vướng dây chun quần nên xoa xuống rất khó khăn, tôi liền thay vào đó bóp bóp nhẹ mông chị và xoa ở dưới đó vài cái rồi mới đưa tay trỏ lại lưng. Chị Hưong cứ tê đi, mân mê như ngây ngất vậy.