Ra phố cô ấy tươi xinh bao nhiêu thì về nhà cô ấy lại luộm thuộm, xuề xòa bấy nhiêu. Ra phố hay tới công sở khi nào cô ấy cũng thơm nức mùi nước hoa xịn nhưng khi về nhà thì toàn mùi thịt, cá…
Tôi chẳng phải cố tính nói xấu vợ vì chẳng ai hay hớm gì đi nói xấu người đàn bà mình yêu thương nhất trên đời. Thế nhưng nếu ai sống với vợ tôi một ngày thôi cũng đủ kinh hãi vì thói sống cẩu thả, bẩn thỉu của cô ấy.
Ngày nào, tôi cũng phải hết hơi để đi lau dọn “chiến trường” mà vợ bày ra. Nhìn quang cảnh chiếc giường ngủ mỗi khi đi làm về là tôi chẳng muốn về nhà. Quần áo, mỹ phẩm, đồ nội y cứ thế vứt lăn lóc mỗi thứ một nơi. Đó là sản phẩm của vợ tôi sau khi lựa chọn váy áo để diện đến công sở. Đã bao nhiêu lần tôi góp ý rằng cô ấy hãy lựa chọn cho mình một bộ cánh đi làm từ tối hôm trước nhưng vợ chứng nào tật nấy.