– Ẳm em lên lầu.
Song giao hẹn:
– Chĩ bế lên lầu thôi nghe.
Sáu nhõng nhẽo:
– Không biết, cứ ẵm lên lầu đã.
Song xốe bổng Sáu lên, đi tới cầu thang:
– Em nặng muốn chết.
Sáu cười khúc khích:
– Nặng cũng phải ắm.
Bế Sáu lên tới phòng, Song đặt Sáu xuống giường. Cô nàng ôm cứng lấy cổ chàng níu xuống làm Song mất thăng bằng té nhào vô mình nàng. Không biết Sáu cởi nút áo từ lúc nào mà Song vừa té xuống đã thấy bộ ngực vun lên trước mắt như hai trái đồi. Chàng úp mặt vô đó, nghe nhị tim Sáu đập thật mau, chất men của mấy ly Whisky giờ đây bốc lên làm thân thể Song nóng hừng hực. Chàng lột áo Pijama ném sang bên cạnh. Sáu rà cả hai bàn tay ra sau lưng chàng, níu cứng lấy những bắp thịt nổi cuồn cuộn:
– Cả đời em chưa được ôm một thân thể nào cứng rắn như anh. Anh gần cô nào chắc cô đó phải chết mê, chết mệt vì anh qúa.
Song cười hì hì:
– Anh thấy em đâu có chết?
– Anh có biết mấy ngày vắng anh, em chết cả cõi lòng không?
– Nói đi, thằng Sáu Lai nó nghe được, nó bắn em vỡ sọ.
Sáu cười thật bất mãn:
– Anh lầm rồi, em nói cái này cho anh hay nhé.
– Nói đi.
– Lâu lâu, có ông khách nào sộp, anh Sáu Lai còn xách nước cho em nữa.
– Em đừng có nói quá chứ, bộ nó không biết ghen à?
– Ghen cái gì, ảnh có vợ 3 con ở nhà quê. Tháng tháng em gửi tiền cho mà sống chớ ai, mang danh nghĩa làm chồng em để kiếm chút đĩnh thôi. Còn em cũng cần
ảnh để làm ăn, anh biết hết trơn còn làm bộ. Tuy nhiên, người ngoài nhìn vô thì eứ tưởng tụi em hạnh phúc lắm, có anh em mới nói toạc ra em làm d, còn ảnh làm ma cô thôi.
Song trườn mình lên, ghé sát vào mặt Sáu hỏi:
– Còn anh, em có cho làm ma cô không?
Sáu đấm mạnh lên vai Song, la nho nhỏ:
– Cái anh này.
Song cúi xuống tìm cặp môi Sáu. Chàng lùa tay xuống dưới, quần áo của cả hai bật tung ra, rớt xuống đất. Chiếc giường rung lên bần bật, tiếng Sáu rên rĩ mỗi lúc một lớn hơn. Thân thể Sáu vặn vẹo, hai tay vẫn ôm cứng lấy vai Song, những đầu ngón tay bấm thật sâu. Nàng hả miệng ra, hơi thở đứt quãng, dồn dập. Sáu lịm đi lúc nào cũng không hay, nàng thấy thân thể mình bồng bềnh như trôi theo mây gió….
Bỗng có tiếng gõ cửa, Sáu hỏi nho nhỏ qưa hơi thở:
– Ai đó?
– Em là Xuân đây. Có con Lan kiếm anh Song.
Sáu nằm vật ra giường thở hổn hển:
– Anh ghê lắm, đưa con Lan vô phòng phía trước đi.
Song cười hì hì:
– Em nằm đây đi, anh trở lại..
Sáu xua tay cười cười:
– Thôi thôi khỏi, em chịu thua anh rồi. Em đi tắm rồi xuống nhà làm món nhậu cho anh, chờ anh Sáu Lai về mình uống một keo nữa. Con Lan tới đúng lúc đó, anh không đưa nó vô phòng còn chờ gì nữa?
Vừa nói xong, Sáu ngoái đầu ra phía cửa nói lớn:
– Xuân à, mày đưa con Lan vô phòng phía trước đi, anh Song qua đó li~n.
Song vẫn nằm bên eạnh Sáu, chàng đưa cả hai tay lên ngực nàng, bộ ngực nóng hổi, vẫn còn căng cứng đam mê. Sáu nhìn Song mỉm cười:
– Còn có bây nhiêu đó thôi, em hết chiu nổi rềi, mấy ông võ sĩ có khác.
Song không nói gì, chàng vục mặt vào vùng đồi núi chập chùng đó thực lâu, khi nghe tiếng Xuân ở ngoài gọi mới ngẩng đầu lên:
– Anh Song ơi, chị Lan đang chờ ở phòng trước đố.
Cám ơn Xuân, anh qua đó liền.
Sáu mĩm cười ngồi dậy, mặc quần áo cho Song:
– Qua bên đó đi cho thỏa mãn, con nhỏ này ít đi khách lắm, gái một con đó.
Song vuốt má Sáu ninh:
– Dù sao anh cũng chắc chắn nó thua em xa.
Sáu thực thà nói:
– Anh lầm rồi, gái một con, mình dây, thua em sao được?
Song rà tay lên ngực Sáu:
– Anh nói cái này kìa.
Sáu phết nhẹ vào mông Song đẩy ra ngoài:
– Khiếp mấy ông này ghê quá.
Song cười ha hả đi ra ngoài. Chàng mở cửa bước vào phòng trước, thấy Lan đang ngồi trên giường. Căn phòng này thật nhỏ, chĩ kê được chiếc giưừng con con này đã chiếm gần hết chỗ rồi. Phòng này thường để cho gái tiếp khách quen nên rất sạch sẽ. Thấy Lan, Song hỏi ngay:
– Em kiếm anh có chuyện gì không?
– Có nhiều chuyện gấp phải nói với anh ngay.
Song đứng sát vô Lan, ôm lấy nàng:
– Có chuyện này là gấp nhất thôi.
Vừa nói Song vừa cúi xuống hôn đầy ắp trên chiếc miệng xinh xắn của Lan. Nàng không nói gì được nữa. Song dìu Lan nằm xuống, nàng ngoan ngoãn theo tay chàng. Lan thấy ngay thân thể Song nóng bỏng. Nàng hơi rùng mình khi bàn tay Song luồn qua áo lót. Lan bắt đầu thở mạnh, nàng ôm ghì lấy Song. Quần áo Lan và Song cùng bật tung ra, Song co chân lên đạp tất cả xuống đất. Lan muốn ngộp thở vì sức mạnh của Song đè lên mình nàng. Chưa bao giờ Lan gặp một sức khoẻ vũ bão như lần này. Nàng cong người lên, đi vào khoái cảm tột cùng của euộc chơi ngay từ phút đầu. Nàng không ngờ những giây phút đó lại chợt tới một cách mau chóng như vậy, Lan lim đi trong vòng tay Song rồi tự nghĩ: không biết có phải nàng đã yêu chàng rồi không…
Trời càng khuya, mưa eàng lớn, gió càng thổi mạnh. Lan nằm gối đầu lên tay Song kể lại những gì Ba Thọt làm trong mấy ngày qua. Song vui mừng được biết những điều mong muốn. Như vậy là chàng sẽ nắm trọn ổ tại trận mà không phải khai tháe lôi thôi nữa. Những xáo trộn trong khu vực chàng kiểm soát gần đây phải chấm dứt. Tối nay Ba Thọt không có nhà, y đã đem súng đi gặp đồng bọn dự trù kế hoạch đánh xe lương. Song tính nhẩm, sáng mai về sở còn đủ thì giờ bố trí kế hoạch, hợp tác với cảnh sát đưa nhóm Ba Thọt vào khám Chí Hòa.