VN88 VN88

Kiếp bán thân nuôi miệng đầy nghiệt ngã

– Hèn chi anh thích, nhưng mà sao anh không cởi quần áo ra?
– Anh thích để nguyên quần áo.
– Cả giày à?
Cả giày
– Em không hiểu được anh. Nhưng mà cây súng của anh cấn vào bụng em.
Làm gì cấn tới bụng lận, tụi mình cao bằng nhau mà.
Dung đập mạnh vào lưng Song:
– Cái anh này, người ta nói thực mà. Cái đó ai mà sợ. Song cười hì hì, lấy eây súng ở bụng ra giắt vào sau
lưng.
Không bao giờ anh rời cây súng của anh ra sao?
Không bao giờ.
– Ngay cả lúc đi ngủ?
Đi ngử lại càng ôm cứng lấy nó hơn bao giờ hết.
– Em chưa thấy ai như anh.
Bởi vì anh là anh. _
Bỗng có tiếng gõ bên ngoài, Dung hỏi:
Ai đó?
Tiếng vợ Sáu Lai:
– Tao đây, con Lan nó muốn nói với mày cái gì kìa.
Tao không muốn nó lên đây nên lên hỏi mày có muốn xuống dưới nhà nói chuyện với nó không?
Dung chưa kịp trả lời, Song đã lên tiếng:
– Vô đây đi Sáu
Vợ sáu Lai vén màn vô ngay, nhìn thấy Song còn để nguyên quần áo, giày, nằm bên Dung, Sáu cười sằng sặc:
– Coi kìa, eái anh này chơi gì kỳ vậy, để nguyên cả giày vớ, quần áo mà nằm với em út à?
– Có ai cấm cái vụ này đâu?
– Em cấm.
Vừa nói, vợ Sáu Lai vừa chồm qưa mình Dung, kéo áo Song ra, chàng vít lấy đầu nàng ghì xuống. Mới đầu nàng còn vừa cười, vừa la nho nhỏ, sau nằm im vì miệng nàng đã bị Song hôn đầy ắp. Lúc Song buông nàng ra, Sáu rít lên nho nhỏ:
– Quĩ sứ.
Song cười hề hề:
– Lan nào muốn nói chuyện với Dung vậy?
– À, con Lan đầu hẻm, nhà chị Sáu bán khô mực.
Có phải con nhỏ Dung giới thiệu vô nhà chú Tư không?
Dung nhổm dậy: .
– Phải rồi, sao anh biết?
Song cũng ngồi dậy, chàng bò vào giữa hai người, chiếc ghế bố trũng xuống vì sức nặng của cả ba.
– À anh vừa gặp cô ta đi với một người nữa đến nhà chú Tư, xin ông ấy ếm giùm căn nhà mới mua. Bộ Sáu cũng biết cô Lan à?
– Dạ, nó cũng là em út mà, nó với con Sáu lâu lâu nhảy dù một lần. Thỉnh thoảng em cũng gọi tụi nó tới đây giúp
– Ủa, sao anh không gặp?
– Lúc có khách mà thiếu gái, em tới kêu tụi nó ra nhà Bau tiếp khách rồi về liền nên anh không bao giờ gặp tụi nó không phải gái của em. Hơn nữa con Sáu bán khô mực ở đầu đường, tụi nó bắt mối lấy.
– Ủa, sao tụi nó nói bán xe cơm?
Sáu nhìn Dung nói:
– Anh hỏi con Dung nó rành hơn em.
Không để Song hỏi, Dung nói ngay:
– À cách đây ít bữa, nghe nó khoe gãp được một thàng khách, y chiu bỏ tiền ra mưa nhà mở tiệm cơm cho tụi nó.
– Thàng nào mà ngon vậy?
– Em có gặp thằng đó, tên Ba Thọt. Thằng này đạp xe ba bánh thôi, không hiểu tại sao nó nhiều tiền thế?
– Bây giờ y ở đâu?
– Thì nó mưa nhà rồi ở luôn đó với con Lan và con Sáu
– Nó bao luôn cả hai đứa à?
Dung cười khúc khích:
– Hai đứa nó chịu chơi mà.
Ngồi giữa, Song vòng tay ôm cả hai kéo vào mình:
– Còn hai đứa em có chịu chơi không?
Sáu lấy ngón tay xỉa vào trán Song đay nghiến:
– Cái mặt anh mà dám.
– Anh sợ ai chứ?
Sáu cười hì hì:
– Nếu anh dám, em bỏ Sáu Lai theo anh liền.
Dung phụ họa:
– Em cũng theo không anh luôn.
Song đánh trống lảng:
– Ủa, em để con Lan chờ dưới nhà sao?
Ân chung gì, nó là em út mà.
Dung đinh lấy quần áo mặc vào, Song hỏi:
– Em tính xuống nhà?
– Dạ.
Song lắc đầu:

VN88

Viết một bình luận