Thanh Lam cười ồ lên thật to, vừa vui vừa cãm thấy hơi ngượng với câu trả lời một cách cầu toàn quá của Phong. Nàng nghĩ nó dể thương quá và lại quá cẩn trọng nếu nàng không mạnh mẽ hơn có lẽ mưu sự sẽ bất thành và công nàng sẽ thành công cốc nghĩ thế Thanh Lam tiến nhanh lại thật gần, chạm hẳn một phần thân thể vào người Phong cầm tay nó và nói:
“Tôi công nhận Phong hiền hậu và có một chút điển trai nhưng còn khờ khạo lắm chính cái sự khờ khạo đó mà làm cho tôi thích Phong và Phong cũng thích tôi không kém phãi không??? Chúng ta đã có nhiều dịp gần gũi, trò truyện với nhau và hiểu nhau. Tôi coi Phong như một người bạn thân của mình, còn về phần Phong nghĩ về tôi như thế nào?”
Sau một quản im lặng khá dài, Phong nhìn nàng với một nụ cười nữa trẻ con nữa ranh ma, nó đáp lời: “Phong rất sung sướng được mợ xem như là bạn thân, nhưng chưa hiểu thật rõ ý mợ muốn nói gì. Phong thì thật ngu ngốc lắm trước phụ nữ nhất lại là người phụ nữ xinh đẹp như Thanh Lam vậy Thanh Lam có thể cho Phong biết một cách rõ ràng ý nghĩ hơn“.
À ra thằng này cũng táo tợn thật không khờ khạo lắm nó dám gọi nàng bằng tên rồi xưng Phong với nàng nữa Thanh Lam nhìn thẳng vào mắt nó dầy gôi tình nhưng cũng không kém phần nghiêm nghị, không do dự, thẳng thừng hỏi lại nó:
“Phong hãy cho tôi biết, Phong muốn gì ở tôi? Tại sao Phong luôn luôn lén nhìn những nơi kín đáo của tôi trong lúc chỉ có hai người chúng ta ở trong bếp hay ở những nơi vắng người khác? “
Nó vẩn im lặng không trả lời, nàng hỏi tiếp: “Hãy nói cho tôi biết tại sao Phong luôn luôn tìm cơ hội, làm như vô ý đụng chạm vào thân thể vào ngực, vào mông tôi?“
Phong vẫn im lặng chưa biết trả lời ra sao, Thanh Lam mỉm cười tiếp tục nói: “Đàn ông hãy mạnh dạn cứng rắn lên đừng mắc cỡ, Phong hãy thẳng thắn trả lời tôi một cách thành thật vì ở đây chẳng có ai ngoài hai chúng ta mà thôi“
Phong cuối đầu thật lâu như muốn lấy lại bình tĩnh trả lời: ”Thanh lam muốn tôi bắt đầu từ đâu?“
“Tôi muốn biết Phong đã và đang nghĩ gì về tôi?“
Trong khi Thanh Lam chờ đợi câu trả lời của Phong, bất ngờ nó quay pắht lại, hai tay ôm chặt lấy Thanh Lam, ép bộ ngực rắn rỏi vào cặp vú của nàng. Bất ngờ quá và vô cùng sửng sốt, Thanh Lam vùng vẫy, cố đẩy nó ra
“Phong… Phong làm gì vậy ? Hãy thả tôi ra ngay“
Phong vẫn ôm chặt Thanh Lam nó nói trong hơi thở: “Phong muốn hôn người đẹp nhất trên hành tinh này. Phong thích Thanh Lam từ lâu, ước ao được hôn Thanh Lam ít nhất là một lần rồi sau đó ra sao thì ra.”
Mặc dầu cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay của Phong nhưng không được, nàng chịu thua: “Phong không làm thế được, hãy bỏ tôi ra”
Hắn vẩn ôm xiết lấy nàng không hề có ý định bỏ ra nàng đành thốt nhẹ vào tai hắn như sợ có người khác nghe thấy “Chỉ một lần thôi nhé. Phong phải hứa không được đòi hỏi hôn lần thứ hai hoặc một việc gì khác nữa.“
Phong mừng như bắc được vàng nó nhanh nhảu hứa: “Phong hứa sẽ không làm bất cứ điều gì mà Thanh Lam không muốn, không thích“
Không nỡ từ chối trước bộ mặt thật là tội nghiệp của nó Thanh Lam nói:
“OK, nhưng để khi khác, không phãi lúc này không phãi ngay bây giờ. Hãy buông tay cho tôi đi.“
“ Tại sao, không thể hôn ngay lúc này?“ Thanh Lam ngập ngừng chưa biết trả lời ra sao thì miệng Phong đã ngậm lấy đôi môi nàng. Nụ hôn nồng nàn diễn ra một cách bất ngờ, lúc đầu Thanh Lam chưa kịp phản ứng ra sao, nhưng chỉ vài giây sau đó nàng cảm thấy thích thú vì lưỡi Phong đã tách môi nàng đi vào trong miệng. Ý chí kháng cự biến mất, lưỡi nàng liền quấn lấy lưỡi Phong. Phong rút lưỡi ra khỏi miệng nàng, di chuyển cặp môi và chiếc lưỡi qua tai, xuống cổ.
Sực tỉnh cơn mê, nàng đẩy Phong ra và nói:
“Hãy ngừng lại ngay, tôi là Mợ của Phong Tôi là người đàn bà đã có chồng, có con, chúng ta không nên đi xa hơn nữa. Phong nên thực hiện lời hứa đừng đi quá đà làm hại đến Phong hại đến hạnh phúc gia đình tôi“
Phong vừa thì thầm, vừa nài nỉ “Thanh Lam có biết là Thanh Lam ác lắm không??? Tôi chỉ là thắng con trai mới lớn muốn biết, muốn tìm hiểu đủ điều… vậy mà Thanh Lam cứ nhởn nhơ trước mắt tôi, còn ăn mặt lại quá khiêu gợi có là thánh tôi cũng đành chịu chết”