Và không có gì lạ hơn khi mà Huyền lại thấy hắn đang đứng khoanh tay mỉm cười. Mà không chỉ vậy cả ba đứa tâm phúc của Huyền cũng đứng yên không xông lên nữa chứ. Chỉ có vẻ hốt hoảng của cả ba và khuôn mặt sửng sốt mà thôi. Cái tâm trạng đó cũng lây sang Huyền khi mà Huyền thấy hắn đang thản nhiên tiến lại gần và đưa tay cởi áo của Xuân ra.
Mà nàng không thấy nó phản ứng gì chỉ có khuôn mặt thì đang đỏ lên có lẽ vì ngượng. Hắn đưa tay cởi tử từ từng mảnh vải của Xuân ra. Từng ít từng ít một được cởi ra. Và trên thân của nhỏ bây giờ chỉ còn có cái quần lót và áo lót mà thôi. Nó không đủ để che đậy chòm lông đen nhánh của bé. Và có vài sợi đang đâm ra bên ngoài quần. Hắn thấy cả Huyền cũng rất là hốt hoảng không kém khi mà hắn đang đưa tay ra để chuẩn bị tuột nốt cái quần của Xuân xuống. Hắn không vội mà chỉ đưa tay để lên cái cạp quần mà thôi. Trong khi ngón tay thì vuốt ve trên cái đám lông lồn mềm mại.
Huyền thấy vậy thì để bảo vệ cho người mình liền quát lên:
– Dừng lại, anh làm gì đấy.
– Chẳng phải em muốn anh phải cởi hết quần áo của mấy nhỏ này thì mới thắng được hay sao.
– Anh không được làm nữa.
– Như thế thì anh thua à. Không được đâu. Trừ khi em nói anh qua cửa nếu không anh tuột xuống đấy.
Hắn vừa nói vừa đưa tay.để cởi quần của Xuân xuống. Và ngay khi mà cái quần vừa được kéo trễ xuống thêm một chút nữa. Khi cái đám lông lồn bắt đầu hiện ra rồi thì hắn thấy Huyền thực sự hốt hoảng và em đã phải gọi giật giọng:
– Anh dừng lại ngay. Tôi đồng ý anh qua cửa này rồi.
– Ok. Em nói đấy nhé. Em bảo ba em này ra ngoài hay cứ muốn đứng đây nhìn cảnh tượng ngoạn mục hả. Em đừng giở trò với anh nhé. Mấy nhóc này không phải đối thủ đâu.
– Anh đừng coi thường tôi thế chứ. Ba em ra ngoài đi.
Nhưng cả ba nghe Huyền gọi nhưng không có phản ứng gì cả. Chỉ đến hki hắn vỗ nhẹ vào người thì các em mới ra cử động được và dù rất khó khăn nhưng vẫn phải đi ra ngoài. Ở trong này thật tình là Huyền đang suy nghĩ rất mông lung. Từ trước đến giờ chưa bao giờ nàng gặp phải tình huống khó xử thế này. Vì thật tình là Huyền không biết xử lý như thế nào vì em có biết đâu có cách nào để mà thay đổi trò chơi mà bố nàng đặt ra cả.
Còn nếu chấp nhận thì chẳng nhẽ lại phải trao thân cho một thằng đàn ông đầy kiêu ngạo và nàng không có cảm tình tốt chứ. Mà thằng này lại quá là cao ngạo có khi còn hơn cả nàng nữa. Không biết hắn như thê nào mà có cái tính thế này cơ chứ. Còn hơn cả nàng nữa. Hắn để cho cô ả suy nghĩ đến gần chục phút rồi hắn mới lên tiếng.
– Sao thế cô bé. Bây giờ còn gì để mà nói không hả. Hay là em ân hận hả.
Huyền vẫn yên lặng hình như không biết trả lời câu hỏi của hắn ra sao cả. Thấy thế hắn càng lấn tới. Tiến sát đến đứng cạnh ngay Huyền. Hắn đặt tay lên vai nàng mà vỗ nhẹ:
– Em sao thế không biết nói gì sao. Nếu em muốn rút lui anh cũng chẳng ép. Vì nói thật anh chẳng tin em còn trinh đâu. Gái anh chẳng thiếu. Em tuy xinh đấy. Nhưng mà nếu không giống như trong lời quảng cáo thì anh chẳng thèm đâu. Thôi chào em nhé. Anh về đây.