Thế nhưng tôi đã nhầm. Mẹ Quân vẫn phản đối. Lúc đó, bỗng dưng vợ cũ của Quân muốn quay lại, mẹ anh càng có cớ để ép anh chia tay với tôi. Mẹ anh ngày nào cũng nói: “Mấy đời bánh đúc có xương/ Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng”. Mẹ anh cho rằng vợ cũ của anh quay lại, hai người sống như trước đây là tốt nhất vì vợ cũ của Quân sẽ chăm sóc thật tốt cho bé Bin. Quân không đồng ý. Anh không chấp nhận sự trở lại của người vợ đã phản bội mình. Mẹ anh làm căng. Bà đòi chết.
Tôi buộc phải dọn khỏi căn chung cư Quân thuê để tôi, anh và Bin ở. Tôi về ở với cô bạn thân. Bố mẹ tôi biết chuyện, vội vã lên thành phố. Nếu trước đây hai người đã phần nào bằng lòng cho chuyện của tôi và Quân thì giờ cả hai lại phản đối. Mẹ tôi nói: “Con thử nghĩ xem. Con lấy đâu chẳng được tấm chồng tốt. Đã có ý ngó mắt đến con trai bà ta, nhà mình không chê là may cho nhà đấy. Bà ta có quyền gì mà chê con?”. Mẹ Quân không đồng ý, bố mẹ tôi cũng không đồng ý. Tôi và Quân đứng giữa bỗng không còn đường để đi. Tiến cũng không được mà lui cũng không xong.