Quân làm việc ở một đài phát thanh. Anh tìm đến tôi qua một bức thư tâm sự tôi gửi tới đài. Quân ngỏ ý muốn tôi đảm nhận việc biên tập thư tại đài của anh. Khi ấy, tôi đang là sinh viên năm thứ ba. Gia đình tôi khá giả, đủ để lo cho tôi học hành thoải mái mà không phải vừa học vừa kiếm tiền, nhưng vì muốn trải nghiệm, tôi đồng ý với đề nghị của Quân. Thực ra khi ấy, tôi không biết rằng đài của anh hoàn toàn không cần đến một người chuyên trách làm nhiệm vụ biên tập thư. Đó chỉ là cái cớ để Quân tiếp cận tôi. Hàng tuần, anh mang thư đến cho tôi biên tập vào thứ hai và trở lại lấy thư vào thứ tư. Tiền cộng tác viên hàng tháng cũng do chính anh tự tay mang đến cho tôi. Vì có biên nhận rõ ràng nên tôi chẳng hề nghĩ rằng đó là khoản tiền anh tự bịa ra để lấy cớ gặp tôi.
Ban đầu, tôi coi Quân như bậc đàn anh của mình, mà rõ ràng là như thế bởi anh hơn tôi tới 12 tuổi. Vì gặp gỡ và trao đổi công việc nhiều nên chúng tôi dần thân thiết. Quân kể cho tôi nghe về gia đình anh. Khi ấy anh đang li thân. Anh nói vợ chồng anh lục đục do vợ anh bỏ đi theo trai trẻ. Con trai anh mới hơn 1 tuổi. Vợ ép anh li hôn để có thể thoải mái sống với nhân tình. Rồi ngay sau đó, anh tỏ tình với tôi. Thực ra, ai đã từng yêu một người đàn ông hơn mình khá nhiều tuổi sẽ dễ dàng hiểu rằng, một cô gái trẻ rất dễ bị cuốn hút bởi một người như vậy. Một người đàn ông từng trải có biết bao nhiêu mánh khóe để lấy tình yêu. Kì thực, trước khi Quân nói yêu tôi, tôi đã rất thích anh rồi nhưng cái bóng của việc anh đã có gia đình, đã li hôn và đã có con khiến tôi thấy sợ hãi.