Được như vậy cũng chỉ là nhờ vào kinh nghiệm lọc lõi của ông Huy cùng với sự khôn ngoan hiểu biết chu đáo của một người đàn ông lưu lạc cùng khổ, đã sớm biết nắm vững được mọi chuyện phải quấy ở đời để duy trì một mái gia đình xum vầy hạnh phúc.
Nói như vậy không có nghĩa là ông Huy hiền lành “khờ khạo gì đâu. Những năm tháng đầu nổi trôi theo vận nước, ông phải sống lang thang cơ hàn và đơn độc vô cùng. Ong làm mọi công việc để tự nuôi thân, trau dồi anh ngữ, dòm ngó tiếp thu tất cả các kinh nghiệm kinh doanh nơi xứ người, đồng thời làm tròn bổn phận đều đặn bao bọc cho vợ và 3 con ở quê nhà cho đến ngày đoàn tụ thì mọi việc cũng đã được ông ổn định, đâu vào đó. Vợ và 3 người con của ông chỉ còn cần học gấp anh văn để đủ khả năng tiếp tục đến trường, phần Hương đã đủ ngôn ngữ với chút kiến thức làm ăn tối thiểu để phụ với ông chăm lo căn tiệm nho nhỏ chuyên bán và cho thuê sách báo, phim ảnh trong một trung tâm thương mại sầm uất thuần túy ngoại quốc, tọa lạc trên một cái đồi nổi tiếng gần sát mép bờ biển của Cali.
Nói là một căn tiệm nhỏ, nhưng trước đây ông đã khôn ngoan chấp nhận bỏ ra một số tiền lót đường để dành cho được hợp đồng đặc quyền phân phối các sản phẩm video giải trí mới phát hành đến hàng trăm cửa liệm khác từ một đại lý gốc. Nhờ vậy cho nên công việc làm ăn của ông thật vững bền và đem lại cho gia đình ông một nguồn lợi tức đảm bảo, rất khấm khá để cho ông đủ sức mua một miếng đất rộng rãi, rồi ông tự phác họa kiểu mẫu theo ước muốn, sau đó, ông nhờ chuyên viên xây cất đến hoàn tất các thủ thục pháp định về kiến trúc và hoàn bị một căn nhà thật rộng rãi, biệt lập và khang trang với tất cả mọi tiện nghi tân tiến, bề ngoài trông giống như một dinh cơ trưởng giả.
Tạo dựng được cơ ngơi tuy không vào hạng đại phú, nhưng so với biết bao nhiêu người đồng hương khác cùng có mặt trên mảnh đất tự do này, ông Huy cũng đã tự mãn nguyện và yên lò ng , s ống tiếp nh ững th áng ngày bình yên hạnh phúc bên người vợ tuy đã ở tuổi trung niên nhưng vẫn còn tràn đầy tình tự lai láng và rất ý hợp tâm đầu với ông trong tất cả mọi lãnh vực, kể cả lãnh vực hưởng thụ khoái lạc xác thân.
Hương – người vợ đầu đời của ông vốn là một phụ nữ chân chỉ hiền lành, thông minh và dễ dàng thích ứng với mọi hoàn cảnh, lúc nào cũng biết chiều theo ý chồng. Từ ngày chồng đã phải bỏ nước ra đi, một tay với ba đứa con dại, lại chẳng lấy gì làm giàu có gì trước một chế độ mới với những luật lệ khá khắt khe. Để mưu cầu một cuộc sống an bình chờ đợi một tương lai đoàn tụ, căn cứ vào những bức thư nồng nàn gắn bó do ông Huy đều đặn gởi về từ Mỹ để trấn an vợ với những thùng qùa cáp rất có giá vật chất. Nhờ vậy Hương đã có được sự yểm trợ chắc chắn của chồng để khỏi phải lam lũ kiếm tiền nuôi con từng bữa giống như nhiều người vợ sĩ quan ngụy khác Nhưng dù vậy, với chính sách kinh tế mới áp dụng đối với gia đình các quân nhân ngụy, hộ khầu của Hương và 3 con nhỏ nầm trong danh sách những người phải đi lập nghiệp ở các vùng kinh tế mới. Chế dộ mới với đầy rẫy cán bộ, bộ đội công nhân viên mọi cấp với đầy tinh thần hối mại quyền thế, tham lam tập tành đua đòi ăn chơi dâm đãng.
Nàng đánh bạo dắt con ra gặp viên chủ tịch phường, là một cán bộ tập kết, tuổi độ trên dưới 40, góa vợ vì vợ con hắn đã bị chết hết trong chiến tranh. Hắn có dáng dấp rất thô kệch, tánh tình lại tinh ma qủy quyệt vô cùng.
Hắn kín đáo đưa đôi mẩt cú vọ nhìn trộm tấm thân cân đối của người thiếu phụ đang xuân, vợ của một tên ngụy đã bỏ chạy ra nước ngoài, và hắn tỏ ra chăm chú lắng nghe Hương khẩn thiết trình bày việc xin được ở lại thành phố để làm tất cả mọi nghĩa vụ, miễn sao nàng không phải bỏ nhà bỏ cửa, đưa 3 đứa con dại đi xây dựng vùng kinh tế mới thì biểu nàng làm sao cũng được.
Nghe đến đây, viên cán bộ chủ tịch phường trong lòng mừng khấp khởi, hắn hỏi thêm lần nữa cho an lòng trước khi “ban hành ” một chỉ thị mới với một người đàn bà còn rất trẻ đẹp mặn mà, nói chuyện nhỏ nhẹ dễ thương, lại tỏ ra là một phụ nữ đã hấp thụ văn minh có thừa. Hắn nhe hàm răng cải mả ra cười cầu tài ra vẻ thân th iệ n rồ i lê n tiếng nó i: Chị Hương đã nói thì nhớ giữ lời, chúng tôi không bắt buộc. Chị biết đó, bước đầu xây dựng cách mạng, đảng và nhân dân khoan hồng, rất cần những phụ nữ có đầu óc tiên tiến như chị. Chúng tôi sẽ thay mặt nhà nước để bố trí công tác thích hợp để chị có cơ hội phục vụ đảng, nhà nước, được ở lại thành phố để thi triển khả năng cùng nuôi dạy các cháu nhỏ cho được nên người theo đường lối cách mạng xã hội chủ nghĩa.
Nói rồi, hắn cúi gập mặt xuống mặt bàn hí hoáy nguệch ngoạc viết lấy viết để một hồi lâu rồi cầm lên tay tờ giấy vừa viết, cặp mắt trắng giã gian hùng đảo nhanh quanh văn phòng làm việc như sợ có ai trông thấy. Hắn đặt nhanh tờ giấy đã xếp làm tư cho Hương rồi nói :
– Đây là bản “công tác ” tôi tạm thời qui định, chị Hương đem về điều nghiên cẩn thận rồi cho tôi biết ý định của chị. Sau đó chúng lôi sẽ bố trí cẩn thận cho chị công tác. Chị nhớ đừng để công tác này bị bại lộ cho người khác biết kẻo sẽ phiền phức lấm đấy nhé ?
Ngay lúc đó, Hương không thể nào đoán được tên cán bộ răng đen mã tấu này sẽ bày ra trò qủi quái gì viết trong lờ giấy. Chỉ biết rầng thái độ của hắn có phần rất cởi mở, nàng cũng an tâm cầm tờ giấy dẩt con ra về.
Đợi lúc các con nàng không có mặt quấy rầy, Hương mở tờ giấy của tên chủ tịch phường ra đọc nàng bỗng cảm thấy nóng bừng cả mặt mày thân thể. Tóm tắt, tên cán bộ qủi quyệt này muốn thường xuyên và kín đáo thông dâm với nàng. Nếu Hương bằng lòng như vậy thì nàng phải lấy 1 lá cờ đỏ sao vàng nhỏ cắm bên hông căn nhà. Nếu không bầng lòng lá cờ sẽ không hiện diện. Thời hạn thi hành 3 ngày. Lúc đầu Hương vừa tức giận vừa xấu hổ. Tự nhiên nàng bật lên tiếng khóc tức tưởi nghẹn ngào cho đến ngày thứ hai thì có một tên du kích đeo trên vai khẩu súng Aka tìm đến nhà trao cho nàng một phong thư của UBND Phừơng 4 quận 1 bên trong lại cũng có một tờ giấy viết tay, nội dung buộc phải cho chủ tịch phường biết ngay ý định trước khi lệnh đi vùng kinh tế mới sẽ được gởi đến sau 1 tuần. Hương bực dọc vò nát tờ giấy đết ngay kẻo sợ các con vô tình nhìn được rồi nàng cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ hết đi ra rồi lại đi vào cho đến khi ngày giờ hạn định đã hết thì một buổi sáng, các con nàng đã đi học cả, căn nhà chỉ có mình nàng thẫn thờ lo nghĩ trước một quyết định sanh tử, tên chủ tịch phường đích thân đến gõ cừa nh à nàng.