Nhưng cũng có những cô nàng “yêu” và “chuyện ấy” là hai thứ đồng hành. Họ sống theo một cách nghĩ rất giản đơn: “Yêu có phải là cuồng nhiệt nếu như không thổi bùng lên ngọn lửa ham muốn bản năng?”. “Yêu có phải là hết mình nếu không phải là tận cùng sự gắn bó mà tạo hóa ban cho?”… Họ đôi khi đánh đồng cảm xúc yêu đương và cảm xúc ân ái. Và tất nhiên, chẳng phải ai cũng có may mắn một lần yêu rồi đi trọn cuộc đời, để người cùng mình trải qua chuyện ấy sẽ là người ngủ chung giường suốt cuộc đời con lại. Có những cuộc tình nay nắm chặt tay nhau nhưng ngày mai mất hút đâu đó chẳng tìm ra. Và thế là những lời yêu thương trở thành kỉ niệm, những lần lên giường bỗng đâu trở thành chuyện chỉ riêng mình ta biết.
Thời đại này, sống thế nào là chuyện của riêng ta. Ai đinh ninh tôn thờ trinh tiết cứ sống theo cách mà họ muốn. Và cô gái nào muốn thả cảm xúc phiêu dạt theo những điều bản năng nhất cũng cứ chọn cách yêu như thế cho mình. Nói nôm na, đời ai người ấy sống, thân ai người ấy lo. Hãy cứ “sống theo cách của bạn”. Nhưng chỉ xin, những người đàn ông có cái vinh dự là “người đầu tiên” trong cuộc đời cô gái nào đó mà không cần tới một tờ hôn thú, xin đừng, đừng gọi nàng… dễ dãi.