Tôi đang chờ cơ hội thích hợp để nói với anh về chuyện đám cưới. Thế nhưng anh ngày càng vô lý. Tôi cắt tóc ngắn anh bảo: “Cũn ca cũn cỡn như con điên, trông chẳng ra thể thống gì”. Tôi mặc váy đi làm anh dè bỉu: “Cứ khoe da thịt ra cho thằng khác nó ngắm đi”.
Đỉnh điểm là một hôm tôi về muộn do một bữa tiệc của người bạn thân kéo dài khá trễ. Anh đứng ở cửa đợi tôi từ bao giờ, gằn giọng nói: “Sao cô không đi qua đêm luôn đi. Chắc lại ôm ấp thằng nào ở đâu đó không muốn buông ra chứ gì. Cô không coi thằng này ra gì nữa thì chia tay đi”. Rồi anh bỏ đi ngay sau đó.
Tôi òa khóc nức nở vì bị nghe lời lẽ xúc phạm mà chẳng có cơ hội được nói được câu nào. Lòng tự trọng bị tổn thương tôi chỉ muốn chia tay luôn với anh ta cho xong nhưng nghĩ đến cái tuổi 28 của mình mà phải bắt đầu lại từ đầu với chuyện yêu đương tôi thấy nản. Tôi đành hạ mình đến nhà để giải thích và xin lỗi.