Phút say đắm ban đầu trôi đi thật nhanh chóng. Chưa gì đã tôi đã bước sang tuổi 28, chẳng mấy nữa là cán mốc 3. Bố mẹ và gia đình tôi cứ sốt sắng giục tôi lấy chồng. Mẹ tôi bảo bằng tuổi tôi người ta đã 2 nách 2 con rồi. Thực ra tôi cũng luôn mơ ước về một mái ấm gia đình với anh và những đứa con đáng yêu, ngộ nghĩnh nhưng anh chẳng bao giờ đả động gì đến chuyện này.
Mặt khác dạo này thái độ anh có nhiều thay đổi. Nếu trước kia, mọi việc lớn nhỏ của tôi chẳng cần bảo anh cũng tự coi như việc của mình thì bây giờ gặp được anh cũng là một điều quý giá. Tôi cảm giác anh luôn tìm mọi lý do để trốn tránh tôi. Gặp nhau thì chẳng nói được câu nào ngọt nhạt mà toàn cãi nhau về những chuyện nhỏ nhặt. Anh cũng trở nên khó tính và hay cáu gắt.
Tôi xếp đồ cho anh đi công tác chẳng may quên bàn chải và khăn mặt, nếu như là trước đây anh sẽ bảo để anh lên đó mua sau cũng được nhưng đằng này anh chửi tôi xơi xơi: “Cô chả được cái tích sự gì cả. Có mỗi việc nhỏ vậy mà làm cũng không xong. Lần sau không làm được thì đừng có làm”. Trước kia hàng tuần tôi đều đến dọn dẹp nhà cửa cho anh. Bây giờ hễ tôi có ý định đó đó là anh gạt phắt đi: “Dọn làm gì, đã bảo đừng làm thì đừng có làm, cứ để như vậy có chết ai. Cứ dọn mai tôi lại không biết chỗ nào mà tìm đồ, đúng là rảnh hơi”.