Đến lúc cô gần như hết hy vọng, đang định đồng ý với người yêu sẽ về quê thì cô gặp được một gã đàn ông có ý định lấy cô. Anh ta tỏ ra rất yêu thích sự ngoan hiền của một gái quê như cô.
Mấy đêm liền cô mất ngủ vì sung sướng. Vậy là cô đã bước những bước đầu tiên trên con đường đổi đời rồi. Việc cô cần làm là bằng mọi cách giữ chân anh chàng ấy. Cô ngay lập tức chia tay người yêu quê mùa, chuyển đến một nơi trọ khác để đoạn tuyệt hoàn toàn với anh ta. Cô không thể dính dáng đến con người sẽ kéo cô xuống bùn như thế được. Cô phải vươn lên, phải nhìn cao mà bước, cho dù anh ta có bị tai nạn suýt chết do sốc và buồn vì cô thì cô cũng chẳng quan tâm.
Cô còn kể với anh chàng kia rằng, bố mẹ mình đã mất, cô là cô gái mồ côi bị họ hàng ghét bỏ. Thời thơ ấu cô phải chạy khắp xóm làng xin ăn từng bữa, đến khi lớn cô tự bắt xe ra thành phố kiếm sống. Sở dĩ cô nói thế là vì cô không còn muốn liên quan gì đến cái vùng quê nghèo ấy cả, cô muốn cắt đứt tất cả, muốn hoàn toàn lột xác. Và cô cũng sợ sự khinh khi, coi thường thậm chí không thèm lấy cô nữa khi anh ta biết cô có một bà mẹ lẩm cẩm và một người bố nát rượu.