VN88 VN88

Khao khát thân hình Châu Ngân tuổi 16

Trung tâm của tôi làm rất phát đạt và có uy tín ngày càng lớn. Nhưng bên cạnh đó các quý ông thì lại ganh tỵ với chúng tôi, cho nên lắm khi khách hàng của chúng tôi tìm đến ngày càng đông hơn. Và trung tâm đã giao cho tôi mở rộng nơi đó, thành lập 1 khu rộng rãi hơn cho khách hàng.

Ngân Châu là trợ lý mới của tôi, cô ấy vào làm việc được 3 tháng, nói chung công việc của chúng tôi cũng tương đối suôn sẻ và trôi chảy, có cô ấy làm trợ lý tôi rất yên tâm. Ngân Châu năm nay mới 20 tuổi, đang học đại học kinh tế, vốn là người thành phố nên em rất quen thuộc với môi trường sôi động ở đây và cũng như tôi, em cũng gặp trắc trở trong vấn đề tình cảm. Em có khuôn mặt thanh tú, đôi mắt rất trong sáng và nếu tôi là đàn ông thì chắc là đã bị đánh gục khi nhìn thẳng vào trong mắt em. Do có cùng hoàn cảnh và môi trường chung nên chúng tôi dễ dàng thông cảm cho nhau hơn và cũng hay tâm sự với nhau. Châu kể tôi nghe thời nhỏ em hay bị những đứa con trai trong xóm bắt nạt, cả đánh nhau cũng không chơi lại chúng. Lớn lên lại gặp nhằm ông bố dượng vô lương tâm, đuổi em ra khỏi nhà khi em mới vào đại học, vì vậy em rất thiếu thốn tình cảm và tình thương. May nhờ có tôi đang đi công tác gần đó, thấy tình cảnh của em nên đưa về trung tâm đào tạo làm nhân viên ở đây. Những ngày tháng đó chúng tôi như hình và bóng gắn liền nhau, thấy em có khả năng dịch vụ nên tôi đã cho em làm trợ lý của mình, lại còn cho em ở chung nhà nên em đã xem tôi như một thần tượng hiệp nữ trong những tiểu thuyết kiếm hiệp của nhà văn Kim Dung và rất chuyên tâm học hỏi những điều tôi chỉ dạy.

Có đôi lúc ngồi một mình trong phòng làm việc ở trung tâm, nhìn thấy dáng Châu đi nhanh nhẹn len qua đám bàn giấy để đưa hồ sơ văn kiện, tôi lại nhớ lại thời tuổi học sinh cắp sách đến trường của mình. Nhìn vóc dáng trẻ trung của em, đôi gò vú cao nhú lên sau làn áo mỏng gợi tình, dáng đi thoăn thoắt, đôi mông đung đưa theo nhịp điệu bước chân em khiến không ít lần tôi thầm ganh tỵ. Tuy bản thân tôi cũng không đến nỗi nào nhưng tôi vẫn thích ngắm nhìn em chăm chú, luôn muốn ở cạnh em, đi bên em mà không hiểu nỗi lý do vì sao. Rồi một ngày nọ tình cờ lên mạng internet vào trang tình cảm, tôi lấy 1 nickname mới, rồi đưa tình huống của mình nhờ góp ý thì thật bất ngờ, có một số hồi âm nói rằng tôi đã yêu, đã có cảm tình với người đó.

Chính điều này làm tôi bất ngờ và đau khổ. Bất ngờ là vì tôi không tưởng tượng nổi cô trợ lý hay quan tâm chăm sóc mình mọi ngày lại khiến cho mình có tình cảm đồng tính luyến ái, đau khổ là vì tôi nhận ra mình không thể thiếu Ngân Châu trong công việc cũng như trong tình cảm. Sự cô đơn trống trải về tình cảm trong những ngày tháng sau khi chia tay bạn trai, những ngày tháng một mình giải quyết những nỗi buồn riêng trong công việc, Ngân Châu lúc nào cũng ở kế bên tôi đến nỗi tôi không còn biết xem em là em gái hay ai đó nữa… Ngân Châu dường như cảm nhận được sự đau khổ của tôi mỗi lần tránh mặt em cho nên em cũng ít nói hơn, và ít gặp mặt tôi hơn. Công việc của tôi vì thế mà đã bị đình trệ đi, gián đoạn dang dở do Ngân Châu vừa xin nghỉ phép về thăm quê nhà vài hôm.

Hôm nay đã là ngày thứ 5 em đi vắng, xa em vài ngày mà tôi đã thấy nhớ da diết, nhớ như người thân của mình đi xa chưa về. Đám nhân viên thấy tôi buồn ngồi 1 mình trong phòng riêng tưởng rằng tôi buồn do bị giám đốc la rầy chậm chạp trong tiến độ mở rộng khu giải trí chứ đâu biết rằng tôi đang nhớ em thế nào. Tôi ở lỳ trong phòng cả ngày rồi thiếp đi lúc nào không biết, bên ngoài trời đã sụp tối, màn đêm buông xuống rồi trên trời bắt đầu lấp lánh những ánh sao hôm, ngoài vườn hoa tiếng dế kêu rả rích hòa chung hơi sương ban đêm bất chợt làm tôi cảm thấy lạnh, cái lạnh từ ngoài thấm vào tận trong tim gan, nếu có ai ở ngoài nhìn vào chắc tưởng tôi đang ngủ, thực chất tôi đang co mình trên ghế vì lạnh và nỗi buồn vắng em làm tôi chẳng muốn lê vào giường nằm.

VN88

Viết một bình luận