Riêng Duệ Nhậm thì thật là hối hận vì đã phá trinh của Ái Như. Chàng đã không cố tình làm vậy. Nghĩ tới mối tình trong sáng của Kình Quốc Đống và Ái Như, chàng không khỏi bùi ngùi xúc động. Chàng liền phi ngựa tới dinh của bà đô đốc Trịnh Cơ để hòng giúp cho nàng trốn thoát với Kình Quốc Đống…
Đọc truyện 18+ Hối hận khi phá trinh người con gái không yêu mình
Trịnh Ái Như đang mãi mê tập hát với Sơ Mẫn thì Sơ Quỳnh gõ cửa bước vào, nàng ngẫn đầu nhìn lên thấy Sơ Quỳnh ngoắt tay ra hiệu cho nàng đi ra hành lang phía trước, Như xin phép Sơ Mẫn cho nàng đi rồi vội vã bước theo Sơ Quỳnh.
– Chuyện gì thế vậy Sở?
– Như bước vội để bắp kịp nhịp bước của Sơ Quỳnh rồi hỏi.
– Má của con và Dì của con lên thăm- Sơ Quỳnh trả lời và chỉ về phía hành lang nơi có hai người đàn bà đang đứng.
Như vô cùng vui mừng khi nghe Sơ Quỳnh nói điều đó, nàng kéo cái váy dài tới gót lên cao rồi chạy thật nhanh về hướng của hai người đàn bà đó.
– Má, má.- Như vừa la thật to một cách mừng vui vừa chạy dọc theo hành lang Nàng ôm chầm lấy má vào lòng, khuôn mặt của nàng thật là hồn nhiên dễ thương với nụ cười thật rộng đưa hai hàm răng như hạt bắp trắng ngần.
– Đây là dì Tầng Hoa, em họ của má con có nhớ Dì không ? Bà Trịnh Cơ, má của Như lên tiếng.
– Dì Tầng Hoa, con đương nhiên nhớ Dì Tầng Hoa rồi, Dì khỏe không ? Như lớn tiếng vui mừng rồi bước gần tới phía trước mặt của Dì.
– Cháu ngoan của Dì, con bây giờ đẹp hẳn ra rồi, đã trở thành một thiếu nữ dễ thương không ai sánh bằng, đâu cho Dì ôm con cái coi- Nói xong nàng dang hai tay ra ôm chầm lấy Như vào lòng một cách thân thiết. Bà Trịnh Cơ đứng cách đó hai ba bước ngắm nhìn đứa con gái của mình mĩm cười hãnh diện.
– Dì, Dì có nghe nói là con sắp lấy chồng, phải không ? – Như thì thào như ra vẻ bí mật và sợ bà Trịnh Cơ nghe thấy.
– Con hay thiệt, ai nói cho con biết đó – Dì ra vẻ ngạc nhiên.
– Ai cũng đều bàn tán về vấn đề này hết rồi, chỉ có con là người biết sau cùng, đúng không Dì.
– Đúng rồi.
– Ai sẽ là chồng của con vậy, Dì ?- Như ra vẻ vui mừng thấy rõ.
– Dì còn chưa biết, nhưng để Dì sẽ tìm cách hỏi thăm má của con xem, bà ta có vẻ giữ bí mật về chuyện này lắm !
Chiếc xe ngựa lăn bánh trên con đường gồ ghề chạy qua những cánh đồng bao la bát ngát. Những cánh đồng này phần lớn đều thuộc sở hữu của bà đô đốc Trịnh Cơ. Xe ngựa chạy gần được nữa ngày thì dừng lại trước một căn nhà đồ sộ to nhất trong vùng đất Kinh Đô này. Như xuống xe thì chạy như bay vào nhà, kẻ ở người làm trong nhà ai nấy cũng mừng rỡ khi thấy cô hai đã trở về. Dì Tầng Hoa cũng bước xuống xe nhìn theo bước chân của Như mà mĩm cười, cái nụ cười của nàng đã làm điêu đứng hết tất cả danh gia, địa chủ, quan lớn trong triều đình bởi vì nàng có ma mảnh thu hồn và một dáng dấp của một mệnh phụ phu nhân, sang trọng và quí phái. Chính vì thế mà bao nhiêu tướng tài của triều đình cũng phải ngã vào vòng tay của nàng.
Cách đây ba tháng, nhận được thiệp mời của Vua Thái Hòa vào kinh tham dự đại hội mừng Xuân năm Đinh Ngo, Dì Tầng Hoa vận bộ trang phục màu đỏ thật lộng lẫy cùng đi với bà đô đốc Trịnh Cơ làm bá quan văn võ trong triều ai cũng liếc mắt thèm thuồng. Trong số đó có phó tướng Duệ Nhậm và đại tướng quân Hoàng Quân. Tướng Nhậm thì trẻ trung đẹp trai cao lớn, hào hoa phong nhã, không biết bao nhiêu mệnh phụ phu nhân, các cô gái son thời đều “điêu đứng” trong tay của ngài. Còn vị đại tướng quân Hoàng Quân thì tuổi trạc 50 vai rộng lưng to, thân cao lớn, khuôn mặt bậm trợn trông quả thật là một vị đại tướng quân anh dũng. Từ ngày chồng của nàng là danh tướng Trần Kim bị tử trận chết đã ba năm qua, đêm nào nàng của thao thức với cuộc sống phòng không gối chiếc, thiếu thốn và thèm khác hơi thở và da thịt của đàn ông. Bây giờ đứng trước mặt của nàng là hai người đàn ông hoàn mỹ nhất mà tất cả đàn ông đều hâm mộ được như họ và đàn bà đều ao ước có được một đức lang quân như thế, làm sao mà nàng có thể từ chối được. Ngay cái đêm Giao Thừa đó thì nàng đã tự nguyện hiến thân cho vị đại tướng quân, và cứ thế cả ba tháng nay đêm nào nàng cũng lẽn ra ngoài giữa ban đêm để tới dinh của đại tướng. Hôm nay đây cũng như thường lệ, nàng lại lẽn tới tư dinh của ngài, sau khi rượu tiệc linh đình đến giữa canh ba, cả hai đã ngà ngà say. Hoàng Quân lim dim đôi mắt bước chân lạng quạng từ từ tiến về phía nàng, nàng thì cũng ngã nghiêng qua lại. Bỗng Hoàng Quân rút thanh kiếm ra chỉ vào mặt của nàng quát bất giác làm cho nàng tròn xoe đôi mắt kinh ngạc :