Thật ra, câu chuyện T. kể gần như không khác hàng chục vụ án mà chúng tôi từng được các chiến sĩ thuộc Đội Cảnh sát điều tra tội phạm buôn bán phụ nữ, trẻ em (PC45) cung cấp. Nôm na thì T. và mấy cô “bạn xã hội” được mấy “tú ông, tú bà” rủ đi bán hàng ở các tỉnh khu vực giáp biên như Lạng Sơn, Quảng Ninh. Rồi T. bị đẩy vào nhà thổ, phải tiếp khách. Sau đó T. lợi dụng sơ hở của đám ma cô rồi trốn về Việt Nam…
Cái mà chúng tôi quan tâm là theo T. kể, mấy cô bạn của T. có đứa còn ít tuổi hơn T. Tuy chỉ mới 13, 14 tuổi (tức là sinh năm 2000, 2001) song nhóm của T. đã từng “dạt” ở Hà Nội hàng vài năm trời. T. kể mà pha chút bực tức, rằng: “Chỉ tại con Nguyễn Thị K. (14 tuổi, cùng quê với T.) mà cả nhóm đã bị lừa bán sang Trung Quốc”.
K. có thể coi là “hot girl” trong nhóm khi được trời phú cho nước da trắng và khuôn mặt ưa nhìn. Trong những tháng ngày đi dạt, những ngày hết tiền nằm trong nhà nghỉ rẻ tiền, T. từng được K. tỉ tê kể chuyện về cuộc đời chìm nổi của mình. K. từ bé sống với bà ngoại, hầu như không biết mặt bố mẹ. K chỉ nghe đâu bố đi tù, mẹ lấy người khác rồi cũng đi biệt xứ. Ở với bà tuy ngày hai bữa chỉ có rau dưa song K. sớm phổng phao trước tuổi. Học lớp 8 trường làng, K. được nhiều anh lớp 9 tỏ tình. Và trái tim non nớt của cô bé đã bị một cậu thanh niên bảnh trai đánh gục.