Một hôm khi trời vừa xuống thì Liễu đi tắm rửa rồi lau khô mình và không mặc quần áo như quy định. Khi từ phòng tắm đi ra, đi ngang qua một căn phòng thì Liễu nghe có tiếng nói chuyện bên trong. Liễu ngừng lại nhìn qua lổ hở nhỏ của tấm vách thì Liễu thấy lão pháp sư và sáu cô gái kia đều không mặc quần áo như Liễu và đang ôm ấp nhau mà nói chuyện. Trong lúc nói chuyện lão vẫn cứ sớ mó hết lồn này đến lồn khác. Cô gái mà mọi người gọi là sư cô hỏi lão:
– Bộ anh định giử nó ở lại luôn à?
– Đúng. Làm tình với nó đã lắm. Nó tuy không đẹp bằng em nhưng kinh nghiệm làm tình của nó hơn hẳn mấy cô gái ở đây.
– Lở nó biết được chuyện chúng mình gạt nó thì sao?
– Làm sao biết được chứ. mà lở có biết đi nữa mình cũng có lổ cái gì kia chứ. Vừa làm tình với nó miễn phí vừa có tiền và nhất là không chừng nó sẽ sinh cho anh một đứa con đó chứ.
– Thế khi làm xong anh không cho nó uống thuốc tránh thai à?
– Không. Chỉ cho nó uống thuốc cảm và thuốc hạ sốt thôi. Con nhỏ ngu thiệt mỗi khi cho uống thuốc thì cứ tưởng là cho uống nước thánh. Nó nào có ma cỏ nào ám nó chứ chẳng qua bị bệnh cảm thôi. Mỗi khi cho nó uống thuốc kích dâm thượng hạng thì nó nứng lên mà cứ tưởng là ma nhập.
– Thuốc đó anh uống vào còn nứng muốn điên người lên, một lúc sáu đứa chúng em mà còn muốn chết với anh thành thử chúng em cũng phải dùng thuốc để hầu anh. Nếu anh không dùng thuốc thì em cũng không dùng thuốc đâu. Mà công nhận con nhỏ lì thật đấy. Anh đụ bảy đứa khi uống thuốc và chúng em cũng dùng thuốc còn nó thì không mà nó là đứa làm cho tới khi mà anh không còn tác dụng của thuốc mới thôi. Hèn gì anh khoái mà giử nó lại để làm của riêng cho mình.
– Cái chiêu ma nhập này giúp anh đụ biết bao cô gái rồi nhưng lần này là vừa ý nhất. Nó có cái lồn to và ngực lớn, mông to và nhất là đụ dai lắm.
– Anh làm đạo diễn khá lắm.
– Còn em đóng ma nữ cũng xuất sắc lắm đó.
– À! Ngày mai anh cho em tiền để vào chợ Lớn và chợ An Đông mua vài thứ cần thiết cho những màn kịch khác. Con Kiều sẽ đi với em. Còn con Sương và con Xuân thì sẽ đi chợ cho cả tháng. Con Trâm và con Linh sẽ đi tìm mối cho chúng mình.
– Em nhắc anh mới nhớ. Ngày mai anh cũng phải đến nhà một đứa để khám cho một con nhỏ nghe nói là bị tâm thần. Để anh lấy tiền bây giờ rồi sẽ kêu con Liễu lên mà đụ với nhau tới sáng luôn. Đương nhiên là mình phải uống thần dược cái đã.
Hắn nói rồi tới chỗ góc nhà với tay lên trên lấy chìa khóa mà mở tủ ra lấy tiền đưa cho sư cô và con Sương. Lão lấy thêm một cái hộp ra và lấy ra bảy viên thuốc trắng đưa cho mỗi người một viên.
Khi cả bọn uống xong thì lão nói:
– Con Kiều mau đi kêu con Liễu lên pháp đài đi. Đêm nay tám đứa chúng ta cùng nhau đụ tới sáng.
Liễu vội quay về phòng và lấy quần áo giặt khô ra xếp lại làm như không biết chuyện gì cả. Liễu xếp được vài cái thì con kiều bước vào kêu Liễu mà nói:
– Sư phụ cho gọi sư muội lên để hành lễ đó.
– Dạ biết rồi. Muội lên liền.
Liễu cất quần áo vào tủ rồi đi theo con Kiều. Khi lên tới pháp đài thì Liễu thấy cả bọn đang quây quần đụ với nhau. Khi Liễu bước vào thì lão vồ lấy Liễu mà bú lồn liền. Mấy c ô khác thì bú cặc lão. Đêm đó cả bọn làm tình suốt sáng thâu đêm. khi bảy cô gái kia không còn sức chịu lão nữa thì chỉ còn mình Liễu với lão đụ tiếp, cả bọn bảy đứa kia bỏ ra ngoài. Một lát chúng quay lại thì lại hứng chí đụ tiếp. Khi lão ra thì lão ra ngoài rồi quay trở vào và con cặc lại cương cứng lên. Bây giờ Liễu đã biết được đó là tác dụng của thuốc kích dâm nên cả bọn đụ với nhau không nghĩ.
Khi trời sáng, lão cho ai về phòng nấy. Khi Liễu về phòng nằm nhưng không sao ngủ được và Liễu biết mình đang bị lợ dụng thân xác một cách trắng trợn và lão lại gạt mình. Liễu không muốn ở đây nữa vì ở đây chỉ làm tình với lão thì lấy tiền đâu nuôi hai đứa nhỏ chứ. Liễu quyết định bỏ đi và trước khi đi phải lấy cái gì theo để trừ những lần lão đụ với Liễu. Và hôm nay là lúc tốt nhất để Liễu thực hiện ý định.
Liễu thấy bên ngoài như có người đang đi tới phòng của mình. Liễu bèn nhắm mắt giả vờ ngủ. Khi cửa phòng của Liễu mở ra và có tiếng của con Đào, sư cô của Liễu, gọi Liễu nhưng Liễu giả vờ ngủ say không nghe.
Khi Liễu chắc cả bọn đã đi hết rồi bèn lén ra ngoàixem thì thấy quả nhiên chúng đã đi hết. Liễu quay về phòng soạn quần áo vào xách. Rồi Liễu cầm xách theo đến căn phòng ngày hôm qua Liễu nghe được câu chuyện của bọn chúng. Liễu đến trước cửa phòng thì thấy cửa phòng đã khóa. Liễu bèn lấy cây xà beng ở ngoài vườn đem vào khoét vách chỗ cái lổ mà Liễu đã nhìn trộm tối qua. Khi Liễu chui được vào bên trong thì Liễu đến lấy chìa khóa của lão giấu chỗ hôm qua Liễu thấy. Liễu mở được tủ thì thấy trong tủ có nhiều tiền lắm và có mấy hộp thuốc mà lão nói là thuốc kích dâm thượng hạng. Liễu bèn lấy bèn lấy hết và lấy theo mấy hộp thuốc và lấy thêm một số vàng trong tủ. Liễu cho vào bao rồi lấy miếng giấy viết vào tờ giấy: “Xin vĩnh biệt bọn lường gạt. Tao đã lấy những gì mà bọn mày nợ tao. Tao không phải là đứa ngu như tụi bây nghĩ vậy đâu. Bọn bây đừng tiềm tao nữa vô ích lắm. Khi bọn bây về và xem tờ giấy này thì tao đã đi tới nơi mà bọn bây không kiếm được. Nếu bọn bây báo cảnh sát thì tao sẽ tố cáo bọn bây đã gạt người ta để cưỡng hiếp con gái rồi lấy tiền với giá cắt cổ.”
Khi Liễu viết xong Liễu bèn vào phòng của mấy đứa con gái mà lấy những bộ đồ tốt vàđẹp và những thứ mỹ phẩm của chúng theo.
Liễu ra tới trước con hẻm thì gọi xe xích lô trở về nhà bà già. Khi tới nhà bà già thì Liễu dặn gã xích lô:
– Anh chờ một chút là tôi ra đi tiếp nha.
Liễu vào nhà bà già thì thấy bà ta hỏi:
– Sao con ở nhà pháp sư lâu quá vậy? Con đã hết bệnh chưa?
Liễu liền bịa ra câu chuyện để gạt bà ta:
– Cám ơn dì. Thầy bảo đã đuổi được con ma rồi nhưng thầy nói con có duyên với thầy nên thầy nhận con làm đệ tử và bảo con dọn đến nhà thầy ở luôn.
– Được làm đệ tử của pháp sư là phước của con rồi đó. Mau dọn đồ đến nhà pháp sư đi. Uûa mà con nói dọn đồ đến nhà pháp sư ở sao còn lấy đồ về đây?
– À! Đây là những thứ tạp chất củ con ma để lại trong người con mà sư phụ đã trục ra được bảo con đem đi bỏ ở nơi không có người ở và chôn nó thật sâu để không ảnh hưởng tới người khác.
– Vậy cũng tốt. Đồ của con dì đã giặt giùm rồi và xé6p để trên giường đó.
– Con cám ơn dì.
Liễu nhanh chóng vào thu dọn đồ đạc rồi ra đi. bà ta nói với Liễu:
– Con rãnh rổi nhớ ghé thăm dì nha.
– Dạ!
Liễu bảo xích lô chạy về hướng Gia Định. Khi xe chạy tới Lăng Oâng Bà Chiểu thì Liễu bảo dừng xe và trả tiền rồi đi tà tà kiếm nhà trọ. Thật ra với số tiền Liễu lấy được từ nhà của lão pháp sư đó thì có thể đến một khách sạn ở hay mua một căn nhà nho nhỏ để sinh sống nhưng Liễu lại sợ người ta dòm ngó và sợ ở một mình mà có nhiều tiền thì dễ bị cướp viếng còn ở khách sạn thì ở riết cũng sẽ hết tiền. Phải để dành phòng thân những khi bệnh hoạn không đi khách được còn có cái mà ăn chứ và còn đóng tiền cho hai đứa nhỏ. Tiền học phí mỗi ngày một cao. Liễu vừa đi vừa cười thầm mỗi khi nghĩ tới cảnh lão pháp sư và bảy ả hồ ly kia tức lồng lộn lên như thế nào.