Chỉ trong giây lát Hà như quên hẳn những ngượng ngùng không ngừng miệng hỏi về cuộc sống bên Mỹ, khi nghe trả lời nàng thầm nhận xét con người Trường thật thà không giống như phần đông Việt kiều khác nói xạo nổ văng miểng, khi nói chuyện không chêm những câu tiếng Mỹ v. v làm nàng cảm thấy mến. Hà cho Trường biết là chưa dự định kết hôn với Thành liền, nàng tính đợi sau khi cả hai ra trường đã.
– Chú đói chưa cháu đưa chú đi ăn, chú thích ăn đồ ăn Tàu hay đồ ăn Việt Nam? Cháu biết những chỗ ăn ngon lắm, hay chú muốn đi một vòng coi sự thay đổi của nước mình?
Trường nghe Hà nhắc tới mới cảm thấy đói nhưng không khỏi phì cười khi nghe nàng hỏi một tràng :
– Đi ăn ở đâu cũng được tùy Hà chọn, mà Hà không phải về nhà à?
– Cháu đã xin phép với mẹ rồi chỉ cần về trước 12 giờ đêm là được, bây giờ mình đi ăn sau đó đi một vòng cho tiêu cơm rồi đi kiếm chỗ nghe nhạc.
Liếc kiếng chiếu hậu Hà khúc khích cười tinh nghịch hỏi :
– Chú sợ hay sao vậy hay cháu chạy chậm lại?
Trường ngồi gồng người hai đùi kẹp chặt vào cái yên xe gắn máy hai tay hai tay bấu ở đầu gối vì e ngại đụng vảo người Hà dễ gây nên sự hiểu lầm, Trường đỏ mặt khi nghe hỏi đành thật thà trả lời :
– Chú sợ đụng vào Hà nãy giờ tê chân quá trời, còn chọc chú nữa!
– Trời ơi! sao chú quê một cục vậy, sao không vịn eo cháu ngồi cho thoải mái.
Hà lại thấy có cảm tình hơn với Trường và khi chàng rụt rè đưa hai tay vịn nơi eo nàng cái va chạm tiếp xúc của người khác phái tuy cách lớp vải áo nhưng vẫn làm Hà xao xuyến. Sau khi ăn Hà nhìn đồng hồ gần 8:30 liền nói :
– Ở vũ trường Tự – Do tối nay có ca sĩ hay trình diễn mình lại đó nhe chú ?
Trường dựa lưng băng ghế mồi điếu thuốc chậm rãi kéo một hơi mắt nhìn trên sân khấu cô ca sỹ nhún nhẩy hát bản nhạc Mỹ. Hà quan sát Trường khi hút thuốc đôi môi chàng từ từ nhả khói như có kèm theo trong khói thuốc điều gì bí ẩn chất chứa trong lòng Trường. Từng cặp trai gái kéo nhau ra sàn nhảy Hà lên tiếng
– Mình cũng ra nhe chú?
Vòng tay Trường dìu Hà trong điệu Rumba một cảm giác khác lạ đến với nàng, cái cảm giác an toàn của Trường phát ra mà khi với Thành không có. Ban nhạc chuyển sang điệu Slow sau mấy lần xoay chuyển Hà đã nép sát người Trường từ lúc nào, cái hơi đàn ông toát ra từ người Trường và sự va chạm cơ thể giữa hai phái khác nhau làm Hà bị ảo giác khiến nàng mơ màng tưởng như đang trong vòng tay người tình, mất tự chủ Hà ngửa mặt hai mắt nhắm nghiền thì thầm :
– Hôn em đi anh?
Trường cũng chung ảo giác mùi thơm từ mái tóc dài xõa ngang vai và mùi da thịt con gái khiến chàng đê mê quên hẳn thế giới xung quanh tiếng Hà lôi kéo chàng về hiện thực nhìn cặp môi ướt mọng xinh tươi tựa đóa hoa như mời gọi ong bướm đến hút mật, không thể dằn lòng Trường trân trọng đặt lên nụ hôn đầu tiên giữa hai người, nước miếng Hà thơm ngát làm Trường thêm háo hức liền lần lưỡi tìm lưỡi nàng xoắn lấy nó. Như người mất hồn Hà đáp ứng lại cuồng nhiệt, nụ hôn kéo dài đến hết bản nhạc cặp môi họ mới ngỡ ngàng rời nhau trong sự luyến tiếc.
Trong suốt thời gian đi về nhà cả hai im lặng trong lòng rối loạn giữa tình yêu và tội lỗi, vừa bước vô nhà như cùng một lượt hai người thốt lên :
– Chú!
– Cháu!
Ánh mắt giao nhau không biết làm sao để bầy tỏ nỗi lòng họ biết cứ tiếp tục như vậy thì có lỗi với Thành nhưng thật khó mà kềm chế được tận đáy tâm hồn họ cần nhau. Cái mù quáng của tình cảm đã chiến thắng, hai người ôm chầm lấy nhau, đôi môi cuống quýt tìm nhau quyện linh hồn và thể xác như hoà thành một thể. Run rẩy hấp tấp cởi cho nhau tất cả áo quần, phá bỏ bức tường ngăn cách da thịt hai bên.
Hà hai tay ôm cổ Trường ưỡn ngực đón nhận đôi môi háo hức của chàng mút trên núm vú đang nở to vì kích thích, hai tay bợ mông nhấc bổng Hà lên, hai chân nàng quặp chặt bên hông, chàng chậm rãi bồng nàng đi vào phòng ngủ mặt vẫn dúi vào bộ ngực thanh xuân đang phập phồng theo hơi thở hổn hển.