VN88 VN88

Giữ trinh cho nàng anh ngậm ngùi chơi lỗ đít

*
* *
Ra khỏi nhà, Khoa lịch sự mở cửa xe cho Phương và hỏi trỏng “Muốn đi đâu?” “muốn đi coi phim!” Phong không nói một lời, phóng xe thẳng tới rạp hát, chọn một phim thật cao bồi, mua 2 vé vô coi. Trong bóng tối, thấy những cặp tình nhân tình tứ, Phương cũng muốn làm như họ, cô nhẹ để tay mình lên đùi Khoa, nhưng một lần nữa, Khoa lại từ chối , chàng ân cần nắm tay Phương để lại trên đùi nàng. Chàng biết, nếu tiến tới, Phương sẽ ngã vào, nhưng chàng thật lòng không muốn hủy hoại đời nàng nên cứ phải vờ cứng rắn. Ngồi nghiêm chỉnh được 15 phút, cặp đôi ngồi bên cạnh bắt đầu phát ra những tín hiệu iêu đương, Phong bắt đầu mềm lòng, Phương bị tò mò kích thích nên không còn tự ái, cô nàng tự động ngã vào vai Phong, bản tính đàn ông trong chàng nổi dậy, chàng choàng lấy vai Phương, ôm nàng vào lòng, bản lĩnh của những ngón tay cũng bắt đầu trỗi dậy, chàng thò tay vào tay áo nàng, băng qua lớp ren mỏng của áo ngực, chàng tiến vào thung lũng tình yêu, bắt đầu vo nhẹ đầu vú nàng, Phương như con sâu rúm, hơi thở nàng vòng co theo những ngón tay chàng. Khoa bắt đầu thích thú với cặp vú săn chắc của nàng, theo hơi thở của nàng, chàng biết Phương bắt đầu vào mê hồn trận, nhưng ….. trong rạp hát, đâu thao túng được gì, thế cho nên chàng cứ nhẩn nhơ se đầu vú, bóp mạnh rồi bóp nhẹ, còn tay kia, chàng bắt đầu thám hiểm phía dưới. Có lẽ cố ý nên hôm nay Phương mặc váy, không khó khăn gì để đến cửa tội lỗi, chàng bắt đầu di nhẹ nhón tay trên chim nàng, chàng bắt đầu thám hiểm từng ngóc ngách đời nàng, Phương rướn người theo ngón tay chàng, bây giờ, trong rạp, ngoài đối thoại trong phim là những tiếng mút, móc, nhớp nhẹp của những đôi gái trai đang lần tìm hạnh phúc.

Đèn bắt đầu sáng dần, Khoa rút tay mình ra khỏi người Phương, còn nàng, vẫn như con sâu rúm, cuộn tròng trong người Khoa, dù cố ý gần Phong, nhưng đây là lần đầu nàng để đàn ông toàn quyền trên người mình thế cho nên sự ngại ngùng vẫn lộ ra. Khoa thích thú ghẹo: “Sao, coi phim hay không?” Phương cúi đầu không nói. “ủa sao im rồi?” vẫn không trả lời, Khoa hỏi nhỏ “Em mắc cỡ hả” Phương cúi gằm mặt đánh vào ngực Khoa. “lần đầu cùng …. Đàn ông?” Phương lí nhí trả lời “phải…” . “Trời, vậy mà tui tưởng ….” Khoa ha hả cười và nhìn đồng hồ, bây giờ mới có 8:30, còn hơn tiếng nữa mới phải đưa nàng về, chàng sợ nàng đói bụng nên hỏi “em muốn đi ăn?” Phương lắc đầu, Khoa nghĩ mãi, chẳng biết đưa nàng đi đâu nên đành lái xe tà tà dạo phố, đi ngang qua công viên, chàng dừng xe một nơi vắng vẻ, kéo nàng ra băng ghế sau, khoá cửa xe lại, để nàng lên đùi mình, Khoa chọc : “bắt đầu từ hôm nay, anh sẽ dạy em cách …. YÊU! tiền học phí sẽ … tính sau, ok? “ Phương cúi gằm mặt, không trả lời, Khoa tiếp “trước khi “nhập môn” em phải cho anh biết đôi chút về em, em có bồ chưa?”
– Chưa
– Chưa từng gần đàn ông lần nào?
– Chưa
– Có …. muốn làm đồ đệ của anh không?
– Có
– Nếu là đồ đệ thì phải nghe lời “sư phụ” có biết không?
– dạ

Tiếng dạ làm chàng nao núng lòng. Ui chao, con gái mới lớn, đáng yêu làm sao!!!
– Biết … hôn chưa?
Phương em thẹn lắc đầu .
Khoa trìu mến bế nàng đặt lên đùi mình, rướn người lần tìm môi nàng, Lúc đầu nàng còn mím chặt môi, sau, bằng kỹ thuật “mềm lòng”, chàng đã cho nàng một nụ hôn đầu thật nồng cháy. Hôn không thì …. thừa thãi quá, chàng bắt đầu thám hiểm người nàng, Phương lã người ra, mặc Khoa bú vú, mớm môi, bây giờ nàng mới hiểu, tại sao Mẹ mê Khoa….

Hai chữ “lần đầu” cứ vang trong đầu Khoa mãi. Nó làm chàng trai 27 tuổi hứng khởi đến điên lên được. Chàng nhớ mãi năm 17 tuổi, chung vui cùng mối tình đầu, nhưng đó là “lần đầu” của chàng chứ không phải lần đầu của người ấy, và cứ thế, 10 năm trôi qua với hơn 10 mối tình nhưng hai chữ “lần đầu” ấy vẫn chưa một lần xuất hiện cho đến hôm nay. Nhưng có lẽ đây là hậu quả trời phạt, cho chàng một lần đầu với mối tình éo le: Yêu cả hai mẹ con!!!! tội trời đày này làm sao gột rửa sạch. Đầu chàng miên man cùng “lần đầu”; miệng, tay chàng móc nối từng ngõ ngách trên người nàng, Phương oằn oại rên rĩ, tuy không sổ sàng, dâm đãng như Hạnh, nhưng cũng đủ làm thằng bé của chàng nổi cộm trong quần. Tuy rất muốn vui đến tận cùng, nhưng hai chữ “lần đầu” làm chàng trân quý nàng hơn, chàng nhủ thầm: “không thể nào vội vã được, không thể nào tạo nghiệp cho gia đình nàng….” Nghĩ vậy nên chàng ngưng lại và âu yếm hỏi nàng: “Em học được gì hôm nay?” “ummm, học yêu anh” Khoa tinh nghịch, se vú nàng và nói: “sai rồi, mới hôn tí đã quên hết bài vở, nói lại đi” “Em nói rồi mà, học yêu anh” Khoa phát lên đít nàng một cái và mắng yêu “học hôn!!!!” Phương tinh nghịch : “ay da, đau em, ờ ha, học hôn, để em tập lại trước khi về, không thôi quên……” Chưa dứt lời, nàng đã nút vội môi chàng, Khoa tê người, không ngờ nàng mút đã đến thế, đã đến nổi thằng nhỏ của chàng lại một lần nữa cứng cương trong quần. Nụ hôn dài đến bất tận làm chàng tê điếng. Khi Phương trả Khoa về thực tại, cũng là lúc đồng hồ nhảy qua 9:30; Đành tạm ngưng lớp học để trả nàng về với gia đình.

Gần đến nhà Khoa hỏi “bây giờ nói với …. Hạnh làm sao?” “Mẹ đã có ba, ba còn ở nhà thì chúng mình còn ngang nhiên, khi ba đi mình tính tiếp.” “ba đi rồi …. Tính sao?” Phương tinh nghịch “anh bắt đầu yêu em hả?” “có … chút chút nên lo!” “lo gì?” “Em nghĩ coi, yêu em, Hạnh ghen, yêu Hạnh, em ghen, thôi thì … anh yêu người khác cho hai mẹ con em không xót lòng!!!!” Biết Khoa đùa, nhưng Phương vẫn nhói tim, làm sao để chàng vụt khỏi gia đình nàng được, nàng chấn chỉnh “Em và Mẹ sẽ sắp xếp cho anh yên lòng, vì anh, em sẽ chịu thiệt thòi ….” “đừng làm vậy, anh không đáng đâu” Phương nắm chặt tay chàng “dù đáng hay không thì em cũng đã bắt đầu …. Yêu anh rồi!”

Trả nàng về lại cho gia đình, trên môi Khoa còn lưu lại đâu đó mùi trinh nữ, mùi con – gái – người – tình ; nghĩ tới đó, lòng chàng chùng xuống: “không biết là trời ban hay trời phạt đây!”

Hạnh dâm đãng nút lưỡi chồng, rồi nói: Cám ơn anh đã cho em một đêm tuyệt vời, ông Phong còn lơ mơ ngủ nên không trả lời, muốn chồng dậy mây mưa trước khi đi làm nên Hạnh tiếp tục hôn chồng, nàng mút vú chồng, rồi lưỡi chuyển nhẹ xuống bộ hạ chồng, “em đói bụng, muốn ăn sáng của anh đây” ông Phong lơ mơ ngủ “ừ, ăn đi em” Hạnh mút thêm vài cái nữa làm con cu Phong chóc ngóc lên trời, không để chồng kịp phản ứng, nàng thản nhiên để cu chồng vô chim mình rồi ngồi xuống thật nhanh, tiếng hự của ông Phong làm nàng hãnh diện vô cùng vì điều đó chứng tỏ chim nàng còn “bót” lắm. Nhấp nhô vài cái, nàng bỗng nhớ tới cú đâm đít hôm qua, đã lắm, nghĩ thế nên nàng nhổm dậy, nhẹ cầm cu chồng để đúng lỗ “tiên phong” nhưng lần này, nàng không làm nhanh được vì đít còn khô, sẽ đau lắm, từ từ ngồi xuống, đã quá, nàng bắt đầu bản “tình ca” : u, đã quá cưng ơi, anh nông cạn đời em rồi ư …. Ư….”

VN88

Viết một bình luận