Ngày Phương ra trường, ông Sang và Khoa đều vô bờ để chúc mừng nàng. Khoa thì dĩ nhiên là phải vô bờ để vui cùng người yêu. Còn ông Sang thì cũng … phải vô bờ vì người “thương” yêu cầu. Riêng ông Phong thì không thấy về.
Từ ngày “chơi” được Hạnh, ông Sang mua hẳn cho mình một ngôi nhà nhỏ, xinh, viện cớ là con gái đã ngoài 30, nó cần đời sống riêng nên ông cho hẳn nó ngôi nhà cũ của gia đình ông, nhưng nguyên do chính là … ông muốn xây tổ ấm để mây mưa cùng Hạnh. Ông không muốn mỗi lần làm tình với Hạnh thì phải đi khách sạn, phải năm lên chỗ cả ngàn người đã nằm, càng không muốn làm tình với Hạnh mà lòng nơm nớp lo Phương sẽ bắt gặp. Thế là họ quyết định xây tổ ấm ở một nơi xa thành phố nhưng đủ tiện nghi, đủ yên tỉnh để tiếng rên của Hạnh vang vọng khắp nhà, đủ an toàn nếu như nứng ngoài vườn thì vẫn làm tình ngay tại chỗ được. Biệt thự này, ông và Hạnh đặt tên là: thiên đàng.
Lần này Khoa lên đất liền sớm nên chàng quyết định ghé nhà thăm chị Hai rồi mới đến gặp Phương. Từ ngày mẹ mất, chị Hai thay bờ vai mẹ, chị chăm sóc, lo lắng cho Khoa từng chút, không khác gì mẹ. Đôi lúc, thấy chị cô đơn Khoa rất xót lòng, nhưng… có lẽ do duyên số, bao chàng trai theo đuổi chị, cứ dần dần ra đi, họ chán cái tính vui vẻ nhưng khéo đuổi của chị, không ai đủ kiên nhẫn làm mềm lòng chị.
Nhà chị Hai lúc nào cũng sạch nên mang lại cho Khoa cái cảm giác trìu mến, sảng khoái. Mở tủ lạnh tìm nước uống, chàng ngạc nhiên khi thấy bia sắp đầy trong tủ lạnh, lục lọi trong đầu vẫn không thể nhớ ra là chị Hai biết uống bia, lắc đầu vài cái như muốn tẩy bỏ trăm câu hỏi trong lòng, lấy 1 chai, tu cho đã rồi lên lầu tìm chị. Vừa lên tới lầu thì …
– a ….a … cưng ơi, em chết mất …. Ôi, ơ …. Á …
Tiếng rên của chị chư búa bổ đầu Khoa, không thể tin vào mắt mình, Khoa dụi mắt mấy cái để nhìn kỹ hơn: người đàn bà trần truồng, tóc xoả dài thướt tha, đứng khom lưng chỏng gọng, hai tay xiết vào thành giường, miệng rên la dâm đãng, chân dạng lớn, mông chổng cao cho một lão xồn xồn đụ thật mạnh từ phía sau tới…. có thể nào đó lại là chị Hai của chàng? người chị mà đối với Khoa từ xưa đến nay vẫn là một trinh nữ trong trắng, không một vết vẫn đục. Người đàn bà trẻ, có cặp chân dài, vòng eo thon và cặp vú lớn, miệng đang rên la theo nhịp nhồi vú của người tình là chị Hai chàng sao? Không thể tin vào mắt mình, Khoa ngã quỵ, tiếng quỵ ngã không nhỏ, nhưng vì cặp tình nhân đang trong hồi cao điểm nên không ai hay biết gì về sự có mặt của chàng.
Lần mò xuống nhà, mở tủ lạnh lấy thêm chai bia, quay lưng định đi thì chị Hai hốt hoảng gọi: Em đến lâu chưa?
Theo sau chị là người đàn ông ông mặc áo, dùng khăn lông quấn quanh che của quý. Khoa chết trân khi nhìn thấy ông ta, miệng cứng ngắc không nói nên lời cho đến khi ông ta mở lời với chị Hai:
– Em lên lầu nghĩ ngơi để anh nói chuyện một chút.
Chị Hai lo lắng nhìn hai người rồi lánh mặt.
Khoa muốn xông đến, đập vào mặt ông ta một cú nhưng …. Làm sao được khi người đó là….
– Cậu ngồi đi
Tiếng ra lệnh làm Khoa bừng tĩnh, nhưng chàng vẫn không mở miệng chào hỏi được.
– tôi có làm gì sai với cậu không?
Khoa rắn rỏi gằn giọng:
– Dạ. thưa bác, người đàn bà mà bác mới thoả mản xong là chị ruột của con! Là con gái của bạn thân bác!
Ông Phong chậm rải mỉa mai, nheo mắt:
– Vậy, người đàn bà cung phụng tiền bạc, cho cậu thoả mãn bấy lâu nay là ai?
– Dạ là ….
– Có phải là vợ của tôi và còn là mẹ vợ tương lai của cậu không?
Khoa hốt hoảng: Bác đã biết hết cả rồi?
– Phải, đã biết lâu rồi!
– Vậy Bác với chị Hai con đã …. Bao lâu?
– Cậu có cần biết rõ thế không?
– Dạ … không ạ
– Vậy thì giữa chúng ta có còn vấn đề gì không?
– Dạ…. không ạ
– Từ nay phải tốt với con gái tôi một chút có biết chưa?
– Dạ ….
– Có muốn lên lầu thăm hỏi và vấn an chị của cậu không?
– Dạ … con muốn xin bác 1 điều
– cậu nói đi
– Xin bác đối xử tốt với chị hai của con, chị ấy cô đơn lắm
– điều này tôi nghĩ cậu nên xác nhận với chị của cậu đi, nếu tôi đối xử tệ thì cô ấy đã không ở và chờ đợi tôi bấy lâu nay.
Nói xong, Ông Phong thản nhiên quay lưng vào phòng tắm, Khoa mặt nhợt nhạt lên lầu, vừa thấy chị Hai là chàng xả ngay cơn tức:
– Chị bắt đầu với ông ấy hồi nào?
– 8, 9 năm nay rồi
– Có phải vì ông ta mà chị không chịu lấy chồng
– … phải
– Ông là là người đầu tiên của … chị hả?
– phải