Trước đây, tôi chê bai vợ mình xấu, không biết cách ăn mặc, chỉ là tôi không nhìn ra vợ đẹp và cũng không chịu mua sắm cho vợ. Tiền không có, lại bận chăm con thì thời gian đâu mà làm đẹp? Tôi thật lòng không hiểu nổi, vì sao tôi lại dễ dàng từ bỏ cuộc hôn nhân này.
Thấy vợ khoác tay một người đàn ông đi cạnh, cười nói với người ta như một ngôi sao, tôi lại thấy ghen tị. Nếu đó không phải là vợ của tôi chắc chắn tôi sẽ tìm mọi cách để làm quen, và tôi sẽ mê muội người phụ nữ này. Thật tiếc, giờ vợ là của người ta, nhìn tôi bằng con mắt coi thường.
Tôi không ngờ, chính sự ruồng bỏ của tôi lại khiến vợ thay đổi như thế. Tôi nhìn mà muốn kết hôn luôn, muốn quay lại từ đầu luôn. Có phải tôi đã bị trả giá vì quá ham sắc, khinh thường vợ và không biết trân trọng hạnh phúc của mình. Không phải là vợ chồng, nhưng thấy vợ đi theo người khác, tôi ghẹn tức vô cùng, muốn nhảy vào túm cổ những kẻ kia, tránh xa vợ của tôi. Nhưng tôi đâu có quyền làm điều đó. Người đó đã từng là vợ tôi nhưng đó chỉ là chuyện trong quá khứ.