Lấy nhau được hơn 1 năm, em sinh con. Thời gian đó em nghỉ sinh, tôi một mình bận đi làm kiếm tiền. Lương chẳng được bao nhiêu. Đã thế, mỗi tháng về em đều hỏi tôi tiền đâu để em lấy tiền mua sữa và chăm con. Tôi cảm thấy chán nản, mệt mỏi vì bản thân mình đã không có công việc tốt lại chịu nhiều áp lực gia đình, tôi cảm thấy lo lắng lắm.
Vợ tôi ở nhà nuôi con, không đi làm. Nhìn vợ càng ngày càng xuống mã. Lôi thôi, ăn mặc không nhìn nổi, béo ị, xồ xề làm tôi cảm thấy ngán. Đi đâu, tôi cũng không muốn đưa vợ đi, vì nhìn vợ xấu xí lại không biết trang điểm cho bản thân, làm tôi cảm thấy ngại vô cùng. Mình thì không đến nỗi nào mà người ta cứ cười tôi lấy cô vợ như thế, nhìn không tương xứng.
Nhiều khi tôi góp ý vợ việc ăn mặc, tôi bảo vợ cố gắng ăn mặc cho chỉnh tề, để người khác nhìn vào không chê bai. Mình có chồng, có con nhưng cũng không nên xuề xòa quá. Thế mà vợ khó chịu với tôi. Vợ bảo tiền đâu mà mua đồ, rồi vợ còn không có tiền mua sữa cho con thì nói gì chuyện sắm sửa cho bản thân. Nghe vợ nói tới chuyện tiền, tôi chán hẳn, không còn muốn đề cập nữa.