Rồi con bé úp mặt vào tường khóc. Vì sợ đánh động cả gia đình, nên anh phải trở về phòng. Đêm đó anh nứng cặc đến không ngủ được.
Mấy ngày hôm đó, anh không dược chơi ai hết, vì khi con nhỏ Ngọc mà giận thì Vân cũng không đến để học. Cũng may là Thu đem lồn đến. Mặc dù anh nứng lắm, nhưng cũng không dá, là tại phòng, vì anh muốn làm lành với con nhỏ Ngọc.
– Mình đi nghen em?
– Đi đâu vậy anh? Sao không ở trong phòng này?
– Một chút nữa thì nhiều người về lắm, sợ họ phát hiện ra thì kẹt cho em lắm
Anh giả vờ như vậy nhưng Thu thì tin lời anh. Họ rời nhà đi chơi ra khu ngoại ô. Còn con nhỏ Ngọc, sau khi giận chú đến nay, nó không được đụ thì ức trong lồn lắm. Mấy lần nó định nhận lời năn nỉ của chú để bỏ qua đặng mà được đụ, nhưng nó cũng muốn phạt cho chú nó một trận. Nó đâu biết rằng nếu chú nó không đụ nó thì cũng tìm đến ai đó để mà đụ. N1o đi học mà trong lòng nóng như lửa đốt.
Thầy chủ nhiệm là Duy mới ra trường. Mãi lo nghĩ đến chú mà nó không biết rằng chính Duy đang để ý nó. Duy không biết rằng con nhỏ học trò của mình đã đụ nhiều lần, anh chỉ biết rằng sao mà nó nở nang quá. Mấy lần anh công khai đứng nhìn từ sau lưng khic cả lớp đang làm bài kiểm tra toán 1 tiếng, xuyên qua mái tóc và cổ áo hơi rộng, là cả một bầu vú tròn trịa, mịn màng trắng nõn. Không như những đứa con gái khác trong lớp cùng trang lứa, Ngọc có thân hình nở nang nhưng cô bé 18-19 tuổi. Mơ đến một ngày anh sẽ được ôm tấm thân này.
Nhận dược tấm giấy nhỏ từ tay thầy Duy chuyển, Ngọc bồi hồi chờ đợi. Cô không biết chuyện gì xảy ra với mình, hay mình có tội tình gì mà thầy biểu sau giờ học phải gặp thầy 5 phút. Cô miên man nghĩ những chuyện không hay sẽ xảy ra với mình, nào là học quá tện, nào là trong lớp học hay mơ màng…
Cả lớp đứng dậy ra về, nhưng cô còn nán lại. Sau khi cô dạy sửa bước ra thì thầy cầm sổ điểm bước vào. Thầy cẩn thận khép cửa lại, nhưng cô bé không đoán ra được ý định của thầy.
– Em đến đây thầy biểu!
– Dạ…
Ngọc rón rén bước đến chổ thầy ngồi
– Em có biết là thầy kêu em ở lại để làm gì không?
– Dạ không ạ…
– Ừ, em học hơi kém môn toán của thầy, cứ cái đà này thì sao em qua được kỳ thi cuối năm?
– Dạ… dạ…
– Như vầy, thầy thấy em, thầy cũng mến. Nếu em muốn thì mỗi tối đến nhà thầy 1 tiếng đồng hồ, thầy dạy không lấy tiền đâu, nhưng mà đừng cho ai biết, họ sẽ phân bì
– Dạ..
– Đêm nay thầytrực trong trường, nếu muốn thì đêm nay thầy trò ta nhập môn
Như được giải toả, Ngọc vui vô cùng tận. Nó hí hửng trở về nhà mà không nhớ rằng mình phải tìm chú Tân để cho chú làm lành. Vừa về đến nhà thì nó sực nhớ đến chú. Nó mon men đến bên phòng của chú. Chú không có ở nhà. Nó không màng đến, vì nó phải ăn cơm để còn đi học thêm, đêm nay là đêm đầu tiên mà. Nó ăn qua loa rồi chuẩn bị đi học. Thầy Duy, nói cho công bằng thì cũng không thua kém chú Tân. Cũng cao lớn, cũng lanh lẹ, nhưng nó không dám nghĩ đến cái khoảng ấy, đó là cái khảong làm tình. Có lẽ thầy không so với chú được trong vấn đề này, cái đó chú làm thật tuyện diệu.
Vào đến cổng trường thì thầy chặn bên ngoài
– Em ăn cơm nước gì chưa? Chắc chưa ăn phải hôn, thầy cũng vậy, lên đây thầy chở đi ăn phở.
Ngọc thấy nhột nhạt, nhưng sợ đẩy tay thầy ra, thì biết đâu thầy sẽ đổi ý. Không thấy Ngọc phản đối, anh bạo dạn nắm lấy tay nó bóp mạnh. Nó đau quá rút lại. Chính sự rút tay quá đột ngột làm cho anh mất thăng bằng, xe lảo đảo, Ngọc sợ quá ôm choàng lấy anh mà quên mất đây không phải là chú Tân. Bình tĩnh, và sẵn có cơ hội, anh chụp lấy tay con nhỏ, xiết vòng qua eo bụng anh, khiến nó phải cạ toàn bộ ngực vào lưng anh. Nó không thèm rút tay lại. Xe dừng trước quán phở thì trời đã tối.
– Vào đây đi em.
Ngọc khép nép đi bên thầy Duy, như một cặp tình nhân.
– Sao thầy không ăn đi, thầy nhìn em hoài vậy?
– Thầy chưa gặp ai cỡ tuổi em mà đẹp đến vậ. Thầy nhìn em cũng đủ no rồi.
– Thầy kì quá…
Mặt đỏ ửng, nó cúi xuống ăn nhằm tránh tia mắt của anh.
Aên xong Duy chở Ngọc loanh quanh những con đường trước khi trở về trường. Thầy cố tình không để ai chú ý đến việc thầy dẫn dứa học trò đi ban đêm
– Em ngồi đây chờ thầy nghen
Gần 15 phút sau, Duy bước ra với bộ áo thun 3 lỗ, quần sọt. Nhìn thấy thân thể của thầy, con nhỏ xao động. Rõ ràng trong bộ đồ ngủ này, thầy không thua chú Tân đâu.
– Nào, chúng ta học chớ?
– Dạ.
– Em ngồi xích lại đây.
Cả Ngọc và anh đề ngồi xích lại nhau. Bên thầy, Ngọc thấy xốn xang trong lòng. Cái hơi hám đàn ông mà mình đã quen ở chú Tân, giờ đây tìm thấy ở thầy Duy, không lẽ họ có cái gì chung sao? Ngọc nó đâu biết rằng khi hứng lên, cái tính khí đàn ông là giống nhau? Anh đang hứng lên khi có dịp ngồi kề cận đứa con gái trong tuổi dậy thì. Nhớ lúc còn là sinh viên, cái chuyện đi sớm về khuya, đi ngang về tắt của anh là chuyện thường tình.
Da và thịt chạm nhau. Vừa chỉ bài cho Ngọc, anh vừa đưa 1 tay xuống đùi con bé. Lúc đầu anh giả vờ vô tình gác hờ, nhưng sau đó, nhưng sau đó anh mạnh dạn xoa lên đầu gối. Ngọc cảm thấy nhột nhạt trong người, từng làn điện chạy khắp cơ thể.
– Đó em thấy không, làm cách của thầy dễ hơn nhiều.
Ngọc có vẻ tâm phục, khẩu phục. Nó cảm thấy được gần gũi với thầy. Khác hẳn trên lớp, thầy Duy giờ đây dễ chịu quá. Lúc nói chuyện thầy thường xoa đầu Ngọc, khi thì kéo nó ngã nghiêng, có lúc ngã hẳn vào người anh.
– Em có muốn thầy dạy em đây cho đến lúc thi học kỳ không?
– Dạ… nếu được như vậy thì quá tốt rồi
– Và em có muốn thầy cho em điểm cao không?
– Tất nhiên ạ
– Nhưng em phải nghe lời thầy mới được
Anh bắt đầu cho những chiêu tấn công của mình. Một tay anh chỉ vào tập cho Ngọc, còn tay kia anh xoa vào đùi cô học trò bé bỏng. Khi được thầy vuốt ve vào đùi, Ngọc có cảm giác rằng con quỷ dâm trong người thầy đang trỗi dậy giống như chú Tân dạo ở núi Bửu Long vậy. Do đã có chuẩn bị từ trước, nên Ngọc không hề bối rối. Đó là điều mà nó ao ước kể từ khi chú Tân của nó ăn nằm với con nhỏ Vân. nó giận chú Tân, nên cũng muốn thử với ai đó cho biết, cho đã. Duy đang tiến sâu vào bên trong chổ khuất của háng con nhỏ, nhưng anh cũng lấy làm lạ là con bé không hề chống cự giống như những người con gái khác đã bị thầy cưỡng hiếp. Anh đâu có ngờ rằng cô học trò của mình cũng mong muốn như vậy. Anh bị kích thích khi tay anh chạm vào chiếc quần lót chạy dọc theo háng. Qua lớp vải quần tây mỏng anh cảm nhận được đâu là ranh giới.
– Em đẹp quá hà
Anh thăm dò tình ý con nhỏ. Ngọc nghe thầy khen mình thì rất vui, nhưng cũng giả bộ ỏng ẹo
– Ư, chỉ có thầy là khen em đẹp, chớ người ta nói em xấu như ma vậy.
– Đâu ngồi ngay lại thầy coi coi nào