VN88 VN88

Gái xinh tự sướng trên giường – Dòng đời

Mắt lim dim, anh chợt bật dậy. Anh thúc vào lồn chị nghe on ót.
– Có vợ rồi thì làm sao chị hưởng được như hôm nay?
– Chú đả cho chị ngần ấy năm cũng đã đủ với chị lắm rồi. Có vợ thì lâu lâu cho chị một lần cũng được.
Cái tin Tân đi cưới vợ không xa lạ gì với bà chị dâu, mà làm ngỡ ngàng đối với đứa cháu. Đó là Ngọc. Trong bữa cơm chiều nó sụ mặt xuống, chỉ có Tân là người hiểu.
– Thì Ngọc cũng phải cho anh cưới vợ chứ, chẳng lẽ anh sống như vậy suốt đời sao?- Đêm đó, Tân phải xuống phòng của Ngọc để năn nỉ nàng
– Nhưng chú hứa là chồng của Ngọc suốt đời mà- nó thổn thức. Anh cảm thấy tội cho nó khi phải cho nó đối diện với sự thật phủ phàng này. Nó không đủ lớn như má nó để chống chọi với những suy nghĩ ngông cuồng một khi đã thấ thất bại.
– Ngọc à, mình không thể ở với nhau như vầy mãi đâu.
– Thì anh đưa em đi thật xa, em sẽ là vợ anh, sẽ hầu hạ cho anh?
– Không được đâu Ngọc. Em còn có ba, có mẹ, có ông có bà. Mình đi là mất tất cả, còn nếu ở lại, chẳng những em còn tất cả tình thương của mọi người xung quanh, mà có cả của anh nữa. Anh vẫn yêu em đến cuối cuộc đời mà.
Ngọc nghe trong lòng tê tái. Cô biết rằng từ đây mình không còn được như xưa nữa, đâu có được chú Tân tuột quần chơi từ phía sau mỗi khi chỉ có hai người ở nhà. Đâu còn được chú ẳm vô phòng tắm để xoa xà phòng lên khắp thân thể. Đâu còn được chú ôm chú bú vút vào liếm lồn nữa… mọi thứ đã hết từ đây. Mặc dù không có chú Tân thì Ngọc có thể còn có thầy Duy, nhưng cái tình của chú thật là đẹp.

Cũng như Ngọc, cái tin của Thu có chồng đã làm sụp đổ một vị tướng, đó là ông Kha. Ông không dám làm to chuyện, cũng không dám tỏ mồi ghen tuông. Nhưng trước mặt Thu, ông cảm thấy tiếc nuối vì không còn trẻ trung để đi với nàng trong khoảng đời còn lại. Ngoài mặt ông tỏ vẻ bình thản, nhưng trong lòng mọi thứ đã chết.
– Con xin lỗi ba, mong ba cho con đi.
– Chẳng còn cách nào khác Thu à. Em đi anh như chết.
– Thôi mà anh. Dù thế nào chăng nữa, em cũng về với anh mỗi tuần một lần được không?
– Thật hả Thu, em vẫn cho anh đụ nghen?
– Ngay bây giỡ, em vẫn còn của anh mà.
Ông hôn vào thân thể trắng mịn màng của nàng. Đây là ngày cuối cùng mà ông sỡ hữu cái thân thể này. Đêm đó, nàng và ông tâm sự thật nhiều, kể cho nàng nghe những chuyện tình của ông, nhưng ông dấu biệt chuyện giữa ông và mẹ của nàng. Kể, rồi lại chơi, chơi xong nằm nghỉ mệt lại kể. Ông kể quá thực giống như hai người đang ngồi trước băng vidéo vậy. Mê mệt họ ôm nhau ngủ cho đến sáng ngày hôm sau.

***

Do đồng lương giáo viên không đủ nuôi sống bản thân, nên Duy quyết định xin vào làm cho một công ty thương mại mà bà giám đốc đã ngoài 40. Đó là bà Lan. Tuy đã qua cái tuổi xuân xanh, nhưng trong bà vẫn còn mướt lắm. Chồng bà đã vượt biên sang Mỹ trước năm 1980, nhưng khi ông có ý định bảo lãnh vợ con sang bên ấy để chung sống thì bà từ chối với lý do ở lại chăm sóc ch bà mẹ già. Bà Lan ở Việt nam với đứa con gái là Vy, năm nay đã được 17 tuổi, đang học năm cuối cùng của bậc phổ thông.

Nhận Duy vào, bà hy vọng cái chàng trai trẻ này giúp được khối việc : kế toán và cả trợ lý cho bà. Thông minh lại có chuyên ngành là toán, nên Duy cũng nắm bắt khá nhanh công việc mới, làm cho bà chủ cũng hết sức tin yêu. Những thánh ngày làm việc bên chàng trai trẻ này, bà Lan mới phát hiện ra rằng đây không phải là chàng trai bình thường, mà chàng có những năng khiếu bẩm sinh. Bà mỉm cười vì số phận đã mỉm cười với bà. Những năm qua, do bà phải cố hết mình để gầy dựng cơi ngơi như ngày hôm nay, bà quên bẵng đi cái tuổi xuân xanh mình đã trôi qua một cách nhanh chóng. Những chồi non của cái tuổi hồi xuân sắp nhú ra, khơi dậy trong lòng bà một nổi ham muốn đê mê xác thịt. Nhưng cái tuổi của bà đâu còn trẻ nữa, tức bà đâu thể công khai kết tình với người nào đó. Khi thấy Duy, nổi niềm đam mê thân xác một lần nữa lại trỗi dậy, lần này mãnh liệt hơn nhiều. Rất nhiều lần bà muốn ngỏ lời với Duy, nhưng sợ Duy khước từ, và cũng cảm thấy tội lỗi với Duy và đứa con gái của bà. Duy, với con gái của bà thì đúng hơn.

Cái ngày cuối năm, bà có chuyện phải ra đường, do đã điều xe hơi đi công tác khác, nên bà nhờ Duy đưa bà bằng xe hai bánh. Ngồi sau lưng Duy, bà cảm thấy được che chở. Hơi ấm từ lưng của Duy đã hâm nóng lại cái cảm giác mà hơn 15 năm trước bà đã từng đón nhận từ chồng. Như trong một giấc mơ, bà thấy mình đang ngồi sau lưng chồng. Bất giác bà choàng tay ôm ngang eo ếch của chàng, rồi tựa hẳn ngực vào lưng Duy. Giật mình vì cử chỉ của bà giám đốc. Anh hốt hoảng làm lạc tay lái.
– “Rầm”

Xe nhào vào bồn binh. Anh té xuống đất bất tỉnh. Còn bà Lan chỉ bị xay xướt nhẹ. Trong bệnh viện, bà Lan ngồi túc trực bên Duy.
– Bác sỹ ơi, thằng cháu này có sao không?
– Chị đừng lo, em nó chỉ bị thương phần mềm thôi, chừng trưa mai là hồi tỉnh. Chị thay đồ cho em nó để cho sạch sẽ.
Bà nhìn lại, quả thật hai ống quần dính bê bết máu và cát. Do bà có điều kiện, nên Duy được nằm trong phòng riêng và đặc biệt. Phòng chỉ có một mình Duy. Tuy vậy bà cũng khép cửa và cài chốt bên trong. Bà cởi áo cho Duy. Khi đến phần quần, bà sửng sốt khi nhận ra lông ở hạ bộ Duy kéo dài tận rốn, dày đặc. Bà nhìn chăm chú. Nhẹ nhàng bà cởi quần dài anh ra. Do không được giữ, nên khi quần dài kéo xuống thì chiếc quần lót cũng bị kéo theo. Nó tuột xuống dưới nhưng không tuột ra khỏi vì vướng cái dương vật của anh đang cương cứng. Cả một đám lông dày và dương vật to dài đập ngay vào mắt bà. Nói cho ngay ra, ngoài chồng bà ra, bà chưa bao giờ đi tắt về ngang, vì vậy bà cũng chưa bao giờ có cơ hội khám phá dương vật của người đàn ông khác. Hôm nay, bà được chiêm ngưỡng của anh chàng trẻ tuổi mà bà đã từng đem lòng mến mộ. Nhột nhạt nơi âm hộ, bà đang mơ ước có lúc nào đó được chính dương vật này đút vào lồn. Nứng quá, bà cui xuống hôn vào dương vật của Duy. Mùi khay của nước tiểu đọng lại hai ngày qua làm cho bà bị kích thích.
– Tên này dâm thiệt, tinh thần thì bất tỉnh nhưng con cu hắn thì không nghỉ.

Trong cơn mê, Duy thấy mình quay lại trường cũ để đón đứa học trò, nhưng không phải là Ngọc, mà là Vân. cũng giống như Ngọc, Vân và anh đã có những lần trao nhau ánh mắt tình tứ. Sau giờ học, nàng đến nhà anh. Nàng không nói không rằng tiến đến tháo từng hạt nút áo. Nàng há hốc khi thấy dưới rún là cả một vùng lông rậm rạp. Nàng quỳ xuống cởi móc quần và từtừ kéo nó xuống. Khi dương vật anh được giải phòng ra khỏi chiếc quần lót, nó bật lên như có gắn lò xo. Nàng vuốt dọc theo dương vật xuống tận gốc. Rồi nàng cúi đầu xuống liếm vào đầu dương vật, nhỏen miệng cười với anh. Anh định ghì đầu nàng vào để nàng tiếp tục liếm, thì nàng đã buông tay ra, định kéo quần chàng lên. Bất công quá, anh thốt lên:
– Sao em không liếm cu anh đi, anh thuơng em lắm
Giọng nói thều thào của Duy làm cho bà Lan như tỉnh giấc mộng. Thấy anh chớp mắt, bà mừng quá quên cả anh đang trần truồng. Ba đỡ anh :
– Cậu tỉnh rồi hả?
– Ừa, sao Duy lại ở đây?

Anh nhớ lại chuyện ban nảy thì mới hay rằng mình vừa nằm mơ. Anh vội đưa tay xuống thị ngạc nhiên vì anh không mặc quần, và trước mặt mình không phải là Vân mà là bà Lan. Lúc này bà mới nhớ rằng mình đang thay đồ cho Duy, nên chữa thẹn:
– À, tui định thay đồ cho Duy, thôi Duy tự mặc vào đi nhé?
Bà bỏ đi ra ngoài với vẻ mặt ngượng ngùng. Nhưng bà không sao quên được cái dương vật vừa to vừa dài đầy lông ấy. Còn một mình trong phòng, Duy không hiểu tại sao mình lại trong bệnh viện, và không hiểu sao bà Lan lại cởi đồ cho mình? Bà đã làm gì khi mình bất tỉnh chứ? Đã từ lâu, bà Lan thường nhìn anh bằng cặp mắt âu yếm. Trong lời ăn tiếng nói của bà dành cho anh thật ngọt ngào như ngừoi tình vậy. Anh man máng hiểu ra rằng chính bà đã có tình ý với chàng. Cái tuổi hồi xuân khiến cho bà có những hành động như vậy. Tội nghiệp cho bà đã vắng hơi hướm đàn ông đã ngần ấy năm. Anh miên man suy nghĩ về những chuyện đã qua, mà không hay biết bà Lan đã trở vô đứng sau lưng anh.
– Duy à, cô có chuyện này muốn tâm sự, nếu có điều gì không phải, mong cháu bỏ qua
– Cô nói đi, nếu cô có cần cháu giúp điều gì, cháu sẵn sàng.
– Vậy hen, nghe Duy nói vậy, cô mừng lắm. Duy có người yêu chưa?- bà muốn thăm dò anh.
– Dạ khi còn học DH thì có, nhưng ra trường con chưa có tiền, cổ bỏ rồi. Hiện nay thì không ạ.
– Duy có muốn làm bạn với cô không?
– Nghĩa là sao hở cô?
– Thì là làm bạn với nhau. Cô sẽ lo cho Duy tất cả. Khi nào không thích thì Duy có thể cưới vợ. Cô có đứa con gái xinh lắm nghen, hỏng chừng cô sẽ gả cho Duy thì sao?!
Anh ngẩn người với lời đề nghị hết sức thẳng thắn chân tình của cô Lan. Anh đã hiểu ra tại sao cô đã từng đối xử tốt với mình như vậy. Rồi những ánh mắt tình tứ mà cô đã trao. Anh quơ tay ra sau để nắm lấy hai bàn tay của cô. Cô mừng quá nghẹn ngào :
– Vậy là Duy đồng ý rồi phải hôn. Hứa đi, hứa là Duy không đổi ý nghen?
– Duy hứa đó.
Anh quay lại ngã đầu vào bụng cô. Bà Lan ưỡng bụng về phía trước để đỡ lấy cái đầu của Duy. Cô đỡ cho anh nằm xuống giường để nghỉ ngơi. Nét mặt cô bây giờ hiện rõ bốn chữ thỏa mãn / hạnh phúc.

***

Thu về làm dâu không bị mẹ chồng làm khó dễ, những lúc nào cũng bị đứa cháu chồng xét nét. Thu nhớ có một lần đứa cháu này phát biểu một câu mà làm cho cô rợn tóc gáy:
– Hồi hôm thím Uùt làm gì mà rên quá chừng làm con ngủ hổng được!!
Số là đêm đó, cũng như những đêm trước, Tân và cô làm tình với nhau. Nhưng do hứng tình, anh đã nút lồn, đây là cử chỉ âu yếm mà anh chưa làm kể từ ngày cô bước chân về nhà chồng. Anh dùng lưỡi của mình ngoáy sâu vào lồn, anh làm cho cô đã đến nổi không giữ được kín miệng:
– Anh ơi sướng quá, em sướng quá.
– …
– Đút vô đi anh ơi, em chịu hết nổi rồi
Nảy giờ nằm nghe vợ chồng chú Tân rụt tịt làm tình với nhau mà Ngọc không tài ngủ được. Tuy là không phải đêm đầu, nhưng Ngọc cảm thấy tưng tức sao ấy. Không tức sao được vì những ngày qua, Tân không hề đếm xỉa gì đến Ngọc, để nó phải bơ vơ phòng kế bên cạnh. Nó nghĩ rằng Tân đã thất hứa với nó. Đã vậy, những lúc gần đây, nó không liên lạc được với thầy Duy. Nứng lồn mà không có cặc đút vào thì ức lòng lắm. Đã vậy cứ đêm về là nghe chú thím nó rên rĩ.
Thu ngượng ngùng khi nghe cháu chồng mình nói như vậy. Có Tân ngồi đó, anh liếc nhìn Ngọc. “Rõ khỉ, con nhỏ này, muốn phá chú thím hả, cắt viện trợ bây giờ”, Ngọc đâu vừa, n1 háy mắt lại chú nó “ Hứ, có lồn mới nới lồn cũ, chú cà chớn lắm”. Anh đã hiểu sự đòi hỏi của Ngọc. Đúng là anh cũng có lỗi phần nào. Từ ngày Thu về làm vợ anh, anh không sao vứt ra được. Thu đẹp quá. Đêm đó, sau một hiệp với vợ, anh thủ thỉ:
– Em ngủ đi nghen, anh có hẹn với thằng bạn, khoảng 3 giờ nữa anh về.
– Anh nhớ về với em nghen

VN88

Viết một bình luận