Đọc đến đó Mỹ Hương rùng mình rùng mẩy. “Bà nội ơi thương tình dùm cái kiếp hồng nhan bạc vàng của con. Con mà nghỉ đụ hai ngày là tay chân bức rức, 5 ngày là đầu óc quay cuồng, 10 ngày con gần phát điên, đên ngày thứ 13 là con nằm thẳng cẳng. Bà nội bà ngoại bà cố bà già… bà nào đó con không biết miễn sao bà có bà con với con thì làm ơn phù hộ cho con tai qua nạn khỏi kì này. Con xin thề con cúng trả lễ mọi người nửa kí cam sành.
Mà quái lạ. Cái con Lan Nhi khốn khiếp giờ này chưa thấy mặt mũi mông má nó đâu hết. Bực mình quá đi. Cái chuyện đi nhuộm tóc hôm kia tới giờ vẫn chưa thực hiện được khiến mình ức muốn ói máu. Bà nó, đến chậm để chỗ tiệm đó hết giảm giá là mày phải trả thêm tiền cho bà nghe chưaaaaaaaaaa”
Mỹ Hương lầm bầm trong họng thiệt dài và nàng chỉ ngưng khi có tiếng chuông bấm cửa. 2 – 5 là 10 bảo đảm con mắm ương Lan Nhi đến kiếm nàng.
– Vào đây con quỷ sứ. Mày làm tao chờ mòn mỏi. Hổm rày mày đi đâu bật tăm vậy hả? Có biết chị mày chờ đợi mỏi mòn hông?
– Mày thông cảm cho tao, gần đây đường tình duyên xui xẻo quá tao đi chùa Bà Trắng cúng trả lễ. Mày coi đó, ai đời một lúc 4 thằng bồ tao nó bỏ tao đồng loạt để đi theo mấy con quỉ khác. Mày coi đó, tao cũng đâu có tệ gì, mặt mũi tao thui mày chút xíu, mông ngực tao lép hơn mày chút xíu, eo ót tao sồ sề hơn mày chút xíu. Đó, mỗi thứ có chút xíu vậy thui mà tụi nó nỡ nói tao tệ bạc rồi ruồng rẫy tao. Mày xứng danh hoa hậu làng chơi thì tao cũng cỡ Á hậu hay Quế Hậu gì đó chứ đúng hông mậyyyyy???
– Thui đi bà, nhà bà con nhớ bán vàng mã chứ có bán than bao giờ đâu sao mà than thân dữ vậy. Chừng nào mày tính đi nhuộm tóc với tao hả?
– Thì lát hồi đi… Ủa cái này là cái gì vậy Hương? Lan Nhi chỉ thẳng tay vào màn hình vi tính, quoắc mắt hỏi Mỹ Hương. Mày đang xem truyện của Coithienthai đúng hông con? Mày có mà không cho tao coi là sao hả mậyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy?
– Thui đi bà, mắt tèm lèm vừa thui. Coithienthai bị firewall chặn rồi bà, làm sao mà con coi được. Mày ngu quá, muốn coi thì gửi mail nhờ anh Calvin, anh Kinh Bích Lịch hay anh ParSongHip gửi truyện cho. Còn đây là nhật kí của tao. Muốn coi thì ngồi đó coi đi còn tao thì đi lấy nước cho mày uống!!!
Mỹ Hương ngoe ngẩy cặp mông tròn lẳng to sụ đi ra nhà bếp rót một ly nước cam pha sẵn rồi đem vô cho Lan Nhi. Vừa đi đến cửa phòng riêng đã nghe tiếng con Lan Nhi cười khúc khích khiến nàng phát sùng lên với nó.
– Bà mày, mày cười cái gì hả con kia.
– Hi hi, xin lỗi tao không cố… hi hi, tức cười quá. Ehèm, xin lỗi… hèn chi thấy mày căng thẳng như vậy. thôi để tao giúp cho. Tao nói mày nghe, bi giờ tao đi về nhà lấy cho mày mượn con cu giả. Mày đút vô coi như 1 thằng, rồi mày kiếm trái chuối… à không chuối thì mềm lắm, trái dưa leo đi, rồi mày đút vô nữa xem như thằng thứ 51. vậy là xong, tai qua nạn khỏi, được hông mậyyyyyyyyyyyy?
– Đồ… đồ ngu, vô duyên, du côn, du đãng, mày coi bạn mày là thứ dân đầu đường xó chợ phải dùng mấy cách hạ lưu vậy hả mày. Mà cái quan trọng là tao tính theo tinh dịch của gã thứ bao nhiêu phóng vô người tao chứ đâu có tính bao nhiêu con cặc đút vô mà mày chỉ tao cách đó…
– Ừa hén – Lan Nhi uống cái ực ly nước cam rồi cười ỏn ẻn. Thôi mậyyyy, tao với mày đi nhuộm tóc đi rồi tính tiếp.
– Có lí đó, chiều nay tao đi ăn tiệc, không chừng vớ được anh nào đó thì sao?
– Ê Hương, mày tính coi mặt của tao thì hợp với kiểu gì? Tao không duỗi tóc nữa mà cắt so le được không vậy mậyyyyyy?
– Con điên, mày nhăng nhít vừa thôi. Mặt mày nó bị dẹp giống như vừa bị đụng vô tường vậy thì làm sao cắt so le cho được. Tao nói mày nghe, mày uốn xù tăm đi. Còn tao thì xù gãy mày coi được không?
– Mày thì chắc được còn tao thì chưa biết. Thôi kệ cứ uốn đại cùng lắm nếu xấu tao cạo luôn là đẹp ngay hề hề hề.
– Tao nói lần cuối nha mày đừng cười như thế nữa tao mắc ói lắm – Mỹ Hương nhăn nhó mặt mày với Lan Nhi như thể cô nàng khó chịu với cái giọng cười hề hề của ả. Ngay sau đó, nàng quay phắt đầu qua bên trái và cưòi ỏn ẻn với con nhỏ cắt tóc – Em làm cho chị kiểu xù gãy nghen em.
Ở phía bên kia Lan Nhi cũng yêu cầu cô bé làm tóc có khuôn mặt non choẹt uốn cho mình kiểu xù tăm. Trong lúc để cô bé đang vò vò cái đầu, Lan Nhi ngáp ngắn ngáp dài và giơ tay lật qua lật lại quyển tạp chí chuyên về phụ nữ. Thỉnh thoảng cô nàng quay qua bên trái liếc nhìn Mỹ Hương, lúc này đang nhắm nghiền mắt, và Lan Nhi cười khúc khích. Mỹ Hương dư biết con Lan Nhi nó vẫn còn mắc cười sau khi nó đọc xong nhật kí của mình. Tuy nhiên lúc này nàng đang bận tâm đến việc mường tượng hình ảnh rực rỡ của mình sau khi cắt xong mớ tóc vốn đã xù xù của nàng. Trong đầu nàng vẽ ra hình ảnh một Mỹ Hương vô cùng môđên với mái tóc hiện đại, đồng thời quá sếchxi trong bộ đầm dạ hội hở vú lú sườn màu đỏ đậm mà nàng định mặc tối nay. Chao ôi, chỉ nghĩ đến cảnh nàng bước vào đại sảnh và biết bao ánh mắt ngưỡng mộ thèm khát ghen tuông nhìn theo là Mỹ Hương đã thấy sướng tê con chim dâm đãng của nàng rồi.
– Em cắt tóc của anh ngắn ngắn lại dùm. Sau đó thì nhuộm màu hạt dẻ một chút ở phần mái cho anh.
Phía sau lưng Mỹ Hương, một giọng nam trầm ấm vang lên khiến nàng giật bắn cả mình. Lạy chúa, người ở đâu, ăn cái giống chi mà giọng nói nghe sao hay quá vậy. Mỹ Hương mở mắt ra nhanh như điện xẹt và nàng nhìn thẳng vào trong gương. Ngay sau lưng con Lan Nhi, một chàng trai lịch lãm bận một bộ đồ bóđì ôm sát phom người chuẩn đến từng xentimét đang ngồi chễm chệ đường hoàng trên chiếc ghế đỏ chót. Mái tóc chàng bồng bềnh bồng bềnh và mỗi khi hơi lạnh của chiếc máy điều hoà không khí treo trên đầu chàng phả xuống thì mái tóc đó lại phất phơ phất phơ. Đôi mắt màu xanh xám tân thời (Mỹ Hương dám cá với mấy bạn là chàng í dùng kính sát tròng màu. Suy ra một cách dễ dàng chàng là một người giàu có và dân chơi thứ thiệt chính hiệu con ốc bưu vàng). Điểm nổi bật nhất trên gương mặt chàng là cái mũi cao thẳng băng và đôi môi hơi bị dzếch một chút. Mỹ Hương thầm lắc đầu khen ngơi. Đã kinh qua bao nhiêu cặp môi đàn ông, nàng dư biết một người có cặp môi dzếch thì hôn và liếm đã đến mức nào.