Đoàn cảm thấy lòng hớn hở ngay tức khắc. Cô nàng không có gia đình chồng con, chàng còn chờ gì nữa mà không nhào vô. Đoàn nghĩ thầm: “Dù mới qua, nhưng Hồng có cái dáng dấp rất là bắt mắt. Thứ nhứtlà cao ráo, to con rất xứng với Đoàn. Thứ hai nữa là cái nước da bánh mật trông rất khoẻ mạnh. Mà khoẻ mạnh là Đoàn thích lắm. Có khoẻ mạnh mới chơi nhiều được.”
Đoàn buông lời dọ dẫm:
– An hem mình đã không biết nhau thì thôi. Biết nhau rồi thì coi như an hem. Hồng có cho phép anh lo lắng cho Hồng không?
Thấy cá đã cắn câu, nhưng Hồng cũng làm bộ mại hơi:
– Em hỏng dám đâu. Thôi em mới qua quê mùa dốt nát. Chỉ sợ anh xấu hổ vì có cô em gái lọ lem.
Đoàn buông một câu làm cả xe cười ầm lên:
– Chỉ có những người đui mới nói như vậy.
Từ nãy giờ Loan ngồi trên làm bộ lả lơi với Dũng nhưng hai tai vẫn cố lắng nghe coi Hồng nói gì, gài bay thế nào. Bây giờ Loan mới quay ra sau góp chuyện:
– Hồng là bạn em. Em biết Hồng hổng thích làm em gái của anh đâu. Đừng có mong.
Mọi người đều ngạc nhiên vì câu nói vô duyên của Loan. Chưa ai kịp lên tiếng thì Loan đã nói tiếp:
– Hồng chỉ muốn làm người yêu thôi.
Trừ Hồng đang thẹn đỏ mặt, còn lại mọi người đều cười ầm lên như vỡ chợ.
Không khí đã bắt đầu thân mật, cởi mở hơn nên Đoàn cũng mạnh miệng tấn công:
– Tưởng gì, chứ muốn làm người yêu thì anh ..khỏi suy nghĩ.
Ngồi ở băng trước, Dũng và Loan nháy mắt nhau ra chiều đắc ý. Cuộc dàn xếp coi như xong.
Buổi đi chơi tối hôm đó thật là trọn vẹn. Đoàn và Dũng đểu là dân làm ăn lớn, tiền bạc rất thoải mái. Bên cạnh họ, Loan và Hồng đẹp lộng lẫy, sắc sảo khêu gợi, lúc nào cũng tỏ vẻ ngoan ngoãn, mềm mỏng như hai con mèo con.
Sau khi du hí đủ mục, Loan đề nghị:
– Khuya rồi, hết biết chỗ nào đi chơi nữa. Hay là tụi mình về nhà uống rượu đi.
Dũng hoan hô trước tiên:
– Good idea. Về nhà uống rượu là nhứt.
Đoàn cũng hưởng ứng:
– Phải đó. Uống để mừng ngày hạnh phúc của Đoàn phải không các bạn?
Chỉ có Hồng là còn có vẻ e thẹn. Ai sao thì nàng vậy chớ không dám có ý kiến.
Đến 3 giờ sáng thì bốn người đã uống hết một chai rượu mạnh. Loan làm bộ nhừa nhựa nói dù nàng chẳng say tí nào:
– Thôi, say quá rồi. Em đi ngủ trước nhé.
Dũng hiểu ý Loan, chàng chạy lại dìu Loan đứng lên. Trước khi mở cửa bước vào phòng, Loan còn quay lại nói với Đoàn và Hồng:
– Anh Đoàn uống nhiều rồi. Ở lại đây đi, đừng có lái xe nguy hiểm.
Dũng cũng nói thêm vô:
Bạn anh uống dỡ lắm. Hôm nay uống như vậy là nhiều lắm rồi. Hồng take care giùm bạn anh nhé.
Không đợi Hồng trả lời, Loan kéo Dũng vô luôn trong phòng rồi đóng xập cánh cửa lại.
Còn lại hai người ngoài phòng khách, không khí tự nhiên có vẻ ngột ngạt. Cũng may là có tiếng Loan và Dũng đùa giỡn với nhau, cười rinh rich từ trong phòng vọng ra.
Hồng bối trối nhìn Đoàn đang ngồi ngữa đầu trên ghế sofa, mắt nhắm nghiền như say dữ lắm. Nàng bước đến gần Đoàn, lay lay vai chàng nói:
– Anh Đoàn. Say quá, vô phòng em nghỉ đỡ đi rồi sáng mai hãy về.
Không đợi Hồng nói đến tiếng thứ hai, Đoàn đứng day lão đão cặp vai Hồng bước vào phòng.
Đoàn là một tay chơi, mấy ly rượu đó chẳng thấm tháp gì đối với chàng cả. Đoàn chỉ đóng kịch để làm thịt con mồi mà thôi. Trong khi đó Hồng cũng là con cáo già, thuộc nằm lòng những mánh lới Loan đã dạy dỗ. Hai người bắt đầu đánh võ bùa với nhau. Thật đúng là Tú Bà gặp Mã Giám Sinh.
Hồng đỡ Đoàn lên nằm trên giường nàng xong ngồi xuống tháo giày vớ, cởi cà vạt cho Đoàn can thận rồi kéo mền đắp cho chàng xong mới thay đồ đi tắm.
Đoàn giả say nằm nhắm mắt nhưng vẫn theo dõi từng động tác của Hồng.
Lúc Hồng tắm rửa, thay đồ xong trở vô phòng, Đoàn hé mắt nhìn thấy Hồng mở tủ, lôi một đống mền gối lỉnh kỉnh ra.
Đoàn làm bộ như chợt thứd day, ngạc nhiên hỏi:
– Ủa, Hồng làm gì vậy?
Nghe tiếng Đoàn, Hồng quay lại:
– Em định ra sofa ngủ.
Đoàn lật đật bước xuống giường, nhào đến cản Hồng lại.
– Đâu có được. Em cứ ngủ ở trong đây đi. Để anh ra sofa ngủ.
Hồng nhứt định không chịu, vẫn ôm khư khư đống mền gối trong tay.
– Không, anh cứ ngủ trong phòng đi. Em ngủ sofa quen rồi mà.
– Không, để anh đi.
Hai người dành qua giựt lại thế nào mà mền gối rout hết xuống thảm, trongk hi tay Đoàn thì lại ôm gọn lấy Hồng trong lòng.