Ông Bình nhấp ngày càng nhanh rồi đột nhiên lão cong người lên nấc mạnh mấy cái. Lương cắn răng chịu đựng khi những dòng tinh nóng hổi bắn liên tiếp vào sâu trong tử cung nó. Con bé đau đớn vì vết thương thể xác và tinh thần quá lớn nó chỉ biết tấm tức khóc. Ông Bình xuất tinh xong thì nằm gục lên người Lương.
Con bé đẩy mạnh lão già già ra rồi nhặt cái quần dưới và chạy ngay vào buồng tắm. Nó xã nước tắm rửa kỳ cọ liên tục trong cơn hoảng loạn. Nó cứ ước gì tất cả chuyện vừa xảy ra chỉ là một giấc mơ. Nhưng không sự thật phủ phàng là nó vẫn đang tỉnh. Khi nó ra khỏi buồng tắm thì ông Bình đang đứng chờ nó. Ông Bình đưa cho nó mấy viên thuốc màu hồng và bảo nó uống ngay đi nếu không sẽ bị mang thai. Nó uống một cách miễn cưỡng mà dĩ nhiên nó cũng không dại gì mà từ chối để rồi cái mầm mống bệnh hoạn phát sinh trong người nó thì không biết nó sẽ sống như thế nào. Thật ra nó muốn ném mấy viên thuốc vào mặt lão già bỉ ổi, hay lượm cái gì đó đập vào đầu lão cho lão chết đi thì nó mới hả giận. Nhưng sự thật là nó sợ,