Con Syl lại càng khóc rống lên vì cho rằng tại nó bu tôi không hở nên đầu óc tôi lúc nào cũng ám ảnh đến chuyện ăn nằm với nó mà lơ là chuyện học đi. Nó lăng xăng hứa là từ nay sẽ giữ điều độ, chỉ du dương khi nào tôi thích, chứ không lu bù như trước nữa.
Tôi suýt phì cười vì cái mồm loa mép dải của con bé. Nhưng xá kể gì, được người đẹp hiểu lầm càng vui, tại nó hay không tại nó thì cũng thế thôi. Cho nên tôi vuốt ve nó: mày phải để tao đi, có việc làm có đồng lương thì tụi mình mới tha hồ ăn tiêu vung vít, tao có sức mới thỏa mãn mày được.
Con nhỏ ôm tôi nhèo nhẹo: tao đếch cần, mày có tiền hay không có tiền thì tao lo hết. Miễn mày ở với tao. Rồi nó ôm cứng lấy tôi, giụi hai cái vú to tù vù của nó váo cánh tay tôi làm tôi chưa gì cũng muốn nứng.
Cái tánh tôi bị gái cạ vú cạ đùi là hết giữ nghiêm trang được, phương chi mấy ngày rồi cũng thấy thèm thèm, nên tôi gia ân cho nó lần chót. Tôi bảo: tụi mình bỏ quách bữa học đi, mày đưa tao đi đâu đó rồi tao giải thích cho nghe.
Con Syl mừng húm, vừa ô kê vừa chạy bay chạy biến lấy xe, cóc cần lôi cái cặp sách theo. Nó xớt tôi còn nhanh hơn diều xớt gà con và lái bay lái biến. Mẹ kiếp, mới chui vào xe nó đã hối: mày bóp dùm hai vú tao để tao bớt hồi hộp một chút. Mấy bữa rày, mày trốn chui trốn nhủi, tao nhớ tổ chảng.
Tôi cũng đang ham có món gì mềm mềm rờ cầm cho đỡ để tay trống lổng nên chả cần nhỏ nhắc lần nữa tôi đã bóp vú như điên. Con Syl thấy tôi nhồi banh kỹ quá nên giễu: mày bóp còi cũng bóp nhẹ nhẹ, còn nghiến răng bóp như vậy thủng mẹ nó cao su mất, chỉ nghe xịt xịt chớ kêu gì nổi.
Tôi chẳng những không ngừng mà bóp cả hai tay mà miệng thì thay phiên kêu bí bo chọc giỡn. Con Syl thích nhé nên cười khục khục. Cái trò đàn ông con trai cứ bóp vú là y như muốn mò, con Syl thì cũng a tòng theo nên tay cầm bánh lái mà giò thì dạng ra cà khịa: mày thăm chừng coi cái”côn”có bị”lòi”ra không.
Tôi nghĩ bụng muốn chửi, con nhỏ dân Mễ mà cũng biết chơi chữ như người Việt. Nên tôi trả treo với nó”côn”mày”lòi”thì tao đang làm mà sao nó còn”lòng” nữa. Con nhỏ thấm ý nên rủa tôi te tua: ở đó mà cong, còn lâu, tao mà cong thì mày nhét cái mỏ lết vô điều chỉnh sao nổi.
Tôi cười con nhỏ lí lắc, nhưng khoái trò đốp chát của nó. Tuy vậy một tay tôi cũng đã lòn dưới váy nó để kiểm soát coi chân”côn”ra sao. Ai dè mới rẹt đám cỏ dại mọc um tùm thì đụng trúng ngay vũng nước, tôi la lên: bỏ mẹ,”côn”mày bị bể mẹ nó con heo dầu rồi. Kiếm chỗ nào ngừng lại ngay để tao bịn, hổng thôi nó chảy tràn lan uổng.
Con Syl khôn thấy tía. Nó xích nhổm người tới để chân đạp lút ga còn đít nó giở hổng lên khua inh tôi: mày đừng chờ tao dừng xe nữa, cứ xòe tay cho rộng bụm tạm đi, để nhớt trào ra hết thì xe lột dên thấy mẹ.
Tôi vội bụm cứng ổ côn mà nhớt vẫn chảy rì rì, con Syl cứ phải xục xịch để ổ côn nằm đúng vị trí tay tôi, còn dặn thêm: mày đút ngón tay vô bít lỗ dầu dùm, rồi tao mau tìm chỗ đậu xe, chớ mày”côn lòi”kiểu đó thì nhớt bung ra hết.
Tôi khoái vì lối nói đả đớt của con ngựa bà thì ít mà thích vì cả hai tay đang bận bóp vú với bịt lỗ côn thì nhiều. Sao tôi đã bóp vú con nhỏ nhiều mà bóp nữa cũng thấy chịu. Vú chi mà dồn một đống thật to, tôi măn cái núm thiếu điều tấy lên mà nhỏ còn la là mày làm qua quit, ngứa thấy tổ.
Còn bàn tay xoa vuốt dưới váy cũng thế. Cỏ bụi gì mới một loáng đã ướt lem ướt luốt. Đã ướt còn lệt sệt lầy nhầy, móc vô trong lỗ càng nghe lép chép muốn nực. Con nhỏ còn hít hà nữa, lái xe mà xóc háng như ngồi trúng chỗ gu nơi yên ngựa. Nhỏ đã điếu nên chà lết đùng đùng.
Tôi nứng quá, phải la lên: nhảy xóc gì mà như bị gai đâm. Mẹ, làm tao cũng muốn xón đái. Tôi la lên: mẹ họ, mày hổng ngừng lại cho tao nút một chút, tao tắt thở tới nơi. Cũng may xe vừa rẹt chun vô con đường mòn bữa hổm nên con Syl giập vô: ở đây cốp hổng chun vô đâu, mày mở tạm dây an toàn ra, rúc dưới váy tao mà nhằn đỡ. Tao cũng ngứa thấy bà, để vô sâu chút nữa rồi tao cho xả láng.