Đấy nghệ thuật của con Li ranh mãnh là ở chỗ đó. Khi tôi bặp được vào mu lồn nó nút chụt chụt thì nó tốc đít lên, tôi có cắn nhay nó èo ẹo xàng qua lại để mu không tuột mới khiếp. Tôi nhồm nhoàm lết chùi môi tôi lên mu nó thì nó giãy tê tê, nhưng hai chưn bét tè bè, làm sao mà tôi không khoái cơ chứ.
Tôi làm nó điên đảo, con Li ngoáy tít thò lò háng, cái hĩm nó xọp xoạp trầy trật trên miệng tôi, nước đâu mà tháo đổ lùm xùm. Tôi nhấn đè hai giò nó thì con nhỏ bật cong lên khác gì giương cung cho tôi bắn tới tấp. Nó la um: nhột tao, nhột tao mà tay lính quính banh toẹt mu ra hối tôi: mày chà mạnh vào, ngứa quá.
Lúc đó, tôi còn biết trời trăng gì nữa, cứ tưởng đang thưởng thức cái bánh kem ú ụ, tôi liếm láp, cắn rau ráu giòn tan. Chất bơ kem dính tèm lem trên miệng, con Li bật cười nói: coi mày giống thằng clown ở gánh xiệc tổ mẹ.
Tôi bú oạp oạp, mu lỗ gì đỏ loét như thoa son, lông đâm nhoi nhói vào mép, tôi cáng xục vô bú tanh bành té bẹ, lốn nó kêu ót ót dễ kinh. Con nhỏ vỉnh đôi giò và căng cánh tay nắm cổ chưn như càng xe để tôi tấn công không ngớt vô lồn sướng nứng của nó.
Con nhỏ nào có thua con Syl, tôi bú nút lồn mà nó kêu nhong nhỏng: sao mày không bóp vú nữa. Tuy vậy, thấy tôi đang hăm hở vần vò cái lồn thì nó nhượng bộ ngay: thôi được mày dùng tay banh lồn tao ra mà cắn, nút, bú hay liếm gì cho đã đi, còn để tao tự lo bóp vặt hai vú bằng tay cũng được.
Đấy, nứng thì chó nào chẳng nứng, nhưng có chừng có mực như thế, ai đâu như con ngựa bà Syl lồn cũng muốn được cắn mà vú cũng muốn được gặm. Lúc nào tôi say sưa nhằn cái lồn làm nó muốn rệu rã thì nó khều khoào giảng cho tôi: mày rỉa như cá lòng tong, lọc xọc làm lồn tao tưa ra búa xua, nhưng tao ưa. Cũng tại mày có tài làm đàn bà sướng tưng bừng.
Vậy là nó dùng hai ngón trỏ đặt lên hai mép lồn căng mở ra để cái hột le lồi phình lên như đít gà, rồi xúi tôi: mày cắn vô cái cục thịt đó đi, nhay mạnh vào, nó làm tao quíu lại nhứt. Tôi làm theo, quả thực con nhỏ rúm ró như bó hung cây bỏ quên sau bữa ăn phở bị héo úa đi cả.
Con Li còn bày ra cách nhõng nhẽo dễ nể. Tụi tôi chưa là vợ chồng mà nó mết tôi làm sao. Nó gọi giật giọng tôi: ha ni, sao háng em ngứa quá và õng ẹo đòi tôi bồng nó đi rửa. Tôi lục cục ôm nó như vác bị gạo, mò mãi mới vô tới bồn tắm. Nó hét tôi mở nước và nắm tay tôi thọc hết chỗ này chỗ khác bên ngoài, bên trong lồn nó bắt kỳ, móc, bơn, rửa cho hết nhớt.
Đến khi tôi xọt vô tận sâu trong lồn, vừa nước vừa khí bị thọt kêu xọp xọp thì con nhỏ bật cười hí hí nhạo: em ngứa mẹ gì đâu, thích được ha ni mò lồn thì kháo lên để cưng rờ cho sướng. Con mả mẹ nó, thế có chướng đời hôn.
Ngẫm lại, có cố bưng tai bịt mắt ở lại cũng trần thân với hai con quỉ nhỏ, thì đành vậy, sở vời gọi mình cũng vọt cho xong. Thời buổi này các tay chủ hãng khôn tổ mẹ, kinh tế lao xao là lo đẩy mấy thằng lương lớn cho về đuổi gà cho vợ. Chúng điền mướn mấy chú mới lóc cóc ra trường, vừa trả ít lương vừa khai thác sự hăm hở của tuổi trẻ lo giữ”dốp”.
Khệnh khạng mình không chịu bớt lương thì họ đưa quách xí nghiệp ra các nước, khỏi lo trả bằng đôn lại còn tránh bảo hiểm này, bảo hiểm nọ. Tôi loáng thoáng nói ý kiến với con Li, nó xụ mặt than như bộng.
Chừng thấy tôi dứt khoát thì nó ướm ý tôi về con Syl. Tôi bực chửi toáng lên: mày đá động đến con mặt lồn ấy làm gì. Miệng trên với miệng dưới nó lúc nào cũng ộp ộp kêu như ễnh ương, mắc gì tao phải thưa gởi với nó. Tao yêu mày nên bàn chuyện đứng đắn với mày thôi.