Lại nữa, đang phom phom đụ phạch phạch, con Syl lại vãi rắm ra cả tràng như ống hơi bị nghẹt vừa được lôi ra khỏi đống sình. Tôi thì sùng mà nó thì cười khẹt khẹt mới dễ muốn đập cho nó vài cái. Nó làm tôi mất hứng, con cặc xuội lơ, con nhỏ vội thay tôi làm tài lắc lia cái lồn bẻ cong queo cặc tôi và kêu nheo nhéo: phắc mi, ha ni.
Con Li thì khác, nhìn cái lồn nó thanh tân đành rồi mà khi nắc trông thấy hai mu lồn trồi ra thụt vào coi dễ thương hết sức. Tôi có hùng hục giập, thở hổn ha hổn hển thì mắt nó ngước lên theo dõi, song nó nhỏ nhẹ bảo: bữa nay tao rảnh, mày có thể đụ lâu chừng nào cũng được. Mày đừng phí sức mau mệt, uổng đi.
Thế nên, đụ con Li tôi thường phải giữ bình tĩnh để kéo dài cuộc đấu. Cù cưa, cú cứa đục oạch oạch vô lồn, nhìn hai cái vú rung rung, ôi chao sao mà mùi dữ tợn. Con nhỏ lại còn làm duyên làm dúa, mặt thẹn hồng hồng, mông nghiêng lồn bặp, tôi tưởng giá có đụ đến thở không ra cũng thích.
Con này khác với con Syl là không sủa bậy, tức là không lôi chuyện tía non tía già nào ra kể vanh vách. Trái lại tôi có hỏi dò đến thằng cha căng chú kiết nào thì nó cũng bảo: mày hỏi làm gì ba chuyện vớ vẩn đó. Mày đang đụ tao, chỉ cần tập trung xem thử có sướng nứng chăng thôi, còn thằng đếch nào đụ tao hay không thì mặc mẹ nó. Mày có muốn điều tra thì tao cũng đã lỡ cho nó nắc rồi, hổng lẽ giờ mày hoạnh thì lồn tao liền lạc à.
Tánh tôi cà nhỏng như thế đó. Chẳng có một vốn bốn lời gì mà cứ muốn độc quyền con gái. Thà là con Li huỵch toẹt ra mọi chuyện lại hay, ai như con Syl ba nó đòi bóp vú, bú vú và xơi tái mà còn vờ như ngây thơ cụ. Vả chăng lồn con Mễ”dầy dầy sẵn đúc một tòa thiên nhiên”thì bố ai mà nhịn cho nổi. Chưa chừng nó gạ ba nó trước cũng nên vì gia đình nó xem ra có vẻ bung xung, ba má nó chơi nhau chẳng lén lút, con nhỏ bắt gặp nên nứng thí cô hồn cho ông via chơi luôn biết mùi.
Tôi đem chuyện con Syl ra nói cho con Li. Con nhỏ rất hay, chẳng khi nào nói xấu bè bạn, trái lại còn bao che nhau nữa. Nó hù tôi: con Syl nó nói dóc để mày ghen mà giữ chặt nó. Cho nên nó lôi hết người này người kia hù mày, tin nó làm gì.
Vậy nên tôi thương con Li ở cái chỗ độc đáo này. Nếu tôi lấy vợ Mễ, Mẽo chắc tôi chấm con Li hơn. Chớ rước con nhỏ cô hồn kia ớn quá, có khi nó”đưa người cửa trước, rước người cửa sau”thì thúi ẹ. Thôi thì nó lăng loàn gỡ gạc cũng xong, vô phúc nó dạng chưn cho thằng phải gió nào nắc mà thằng này lại có vi trùng HIV thì bỏ bố.
Nghĩ thế, nên tôi hỏi thăm dò con Li: nếu tao cưới mày thì mày có ưng không? Con nhỏ mừng húm, nhưng kế thấy tôi nói nhuyễn quá, nó sợ. Nó thập thò kể: thôi mày ơi, mặt mày mà thèm lấy tao, chẳng qua mày muốn đụ tao và tao cũng ưng được đụ thì bắt bồ nhau được chừng nào hay chừng đó. Mày đừng làm tao mừng chết giấc đến chơi thì lồn teo mày hết nắc được.
Tôi cười hì hì.
Suốt một semester lo học thì ít, lo cà nhỏng thì nhiều, lại thêm cả hai con Syl lẫn Li lúc nào cũng săn săn đón đón, cặc dái đâm muốn tè đầu hết trơn mà hai nhỏ vẫn không tha, cho nên cuối kỳ lãnh điểm F là đương nhiên, còn kêu ca vào đâu được.
Việc EDD yểm trợ cho đi học, lãnh điểm quá kém nên coi mòi khó xin học tiếp, vả lại hãng cũ cũng gọi về điều đình nếu chịu hạ bớt lương thì cho vô làm, tôi đành từ giã trường lớp cho xong.
Tôi báo tin với cả hai con, đứa nào cũng rầu rầu, nài nỉ tôi ở lại, tụi nó sẽ chịu đóng tiền học phí, nhưng tôi ngán tới cổ. Một phần vì ngán bài vở, nhưng ngán nhứt là phải phục vụ cả hai con, chắc là chữ thọ rung rinh sớm.