Con nhỏ lập cập mà nhanh như sóc. Nó lái ào ào xuống vũng biển gần trường, chọn đến một bãi vắng vẻ. Nó gài thắng xe rồi lại mở nút áo gạ tôi: giờ khỏi sợ nữa, mày bú vú tao coi. Tôi ngơ ngẩn nhìn cặp vú của nó và không chờ mời lần nữa, tôi ào vô chụp bợ nưng cao và thi nhau bú mút mỗi bên vú liền.
Con Mễ xoắn người như chiếc lò xo bị ép. Tôi bóp chặt dưới lườn vú, đẩy cho hai trái vú dựng lên và mút chuốt như chuốt viết chì. Hai tay con nhỏ bắt chuồn chuồn quơ liên miên, hít hà nơi miệng. Tôi nhay cái núm vú và vê măn đầu vú kia, chờ con nhỏ hiu hiu thì tôi độp cắn một phát, con nhỏ giựt nẩy mình kêu: mày cắn tao đau quá. Tôi bẽn lẽn nói hớt: vú mày ngậm sướng quá, tao lỡ trớn. Rồi tôi dùng cạnh bàn tay day đầu vú cho nó.
Tưởng là con nhỏ đỡ đau, ai dè nó kêu nhột um. Nó lách mình xào xáo như con giun bị đè muốn thoát ra, tôi nghe nó than: mày đè tao ngộp hơi, háng tao oải quá. Tôi nhớm lên cho con nhỏ xề ra bớt. Nó cầm vạt váy giở lên quạt phạch phạch, nhăn nhó: mày làm tao nóng rực người lên hết. Không dè mày bú cũng có nghề.
Tôi nào còn biết gì. Bởi vì mỗi lần cái váy của nó phất phơ là tôi chỉ còn thấy hai khúc đùi trắng nhễ nhại của con nhỏ, kèm nhúm lông đen lấp ló giữa háng. Cha con mẹ nó, con nhỏ cố tình ở truồng, các bố ạ. Nó chài ngải tôi mà, nó có thèm mặc xì sịp gì đâu, hẳn là bữa nay nó muốn tôi phải chết.
Tôi hớt hải hỏi nó: mày ở truồng hả. Nó gật đầu có vẻ thú vị, nó biểu: mùa hè nóng nực thấy tía, tao đổ mồ hôi nhiều, nên để cho nó thoáng. Thoáng mụ nội tôi chớ thoáng, đồ thứ nứng rực lồn thì nhận mẹ cho rồi, còn bày đặt thoáng với đãng. Nhưng tôi tương kế tựu kế, tôi dọa nó: mày ở truồng thì cũng được, nhưng coi chừng mọt chui vô cắn nát bấy hết thì bỏ bu.
Nó trợn mắt hỏi tôi: mọt là con gì. Tôi ba hoa kể cho nó nghe làm nó sợ hết hồn, cứ hỏi tôi giật giọng: rồi có sao không. Tôi biểu nó: thì mày về tự soát mới biết, mọt nhỏ tí tẹo như bụi, bám và lặn vô sâu liền, nó cắn nghe lít nhít như tằm ăn lá, nhưng ruỗng thì nguy. Không dè con nhỏ quíu: chèn ơi, vậy sao mày hổng nói cho tao biết. Tôi chống chế: tại bữa nay mới thấy mày ở truồng, chớ tao nghĩ mày mặc sịp.
Con nhỏ đang du dương tới bến vội gài nút áo và rồ máy. Tôi ngẩn ngơ nghĩ nó lên cơn tốc kê. Nó lái rẹt rẹt chạy như ma đuổi. Tôi loáng nhoáng thấy xe dạo qua nhiều phố phường, cũng may không có phú lít nhá đèn rượt theo. Nó ngừng xe lại nơi mấy căn nhà thấp lè tè kiểu Mễ và lôi xểnh tôi như bay như biến vào.
Đến nơi, nó đá cửa đóng lại rồi nằm ngả ra trên tấm nệm vứt ở sàn, tốc cao váy lên, nhờ tôi xem coi có con mọt nào lọt vô con sò của nó chưa. Thiệt hết biết, con nhỏ vờ ngây thơ hay nó là chúa xạo. Tôi ngẩn ngơ rồi cũng phụ vô khám cho nó. Tôi bẹt hai giò nó ra. Thứ gì của nó cũng bụ xự, vú như bình tích, còn chỗ này thì như rừng xồi. Lông dầy um, loe hoe màu bồ quân và cái lồn tè he như lá loa kèn.
Tôi phải vạch rẹt rẹt mới khám phá cái suối nước đỏ hỏn nằm dấu dưới đó. Tôi lấy ngón tay khều lên cái mu cho giãn, mới banh ra làm hai và ghé người sát vào dòm. Mọt đâu chưa thấy chỉ thấy cục thịt bên trong bị ánh mắt tôi thôi miên nhấp nháy và rịn thứ nước gì ra. Tôi la con nhỏ: tao chưa đụng mà mày rỉ nước thì tao còn thấy gì nữa. Mày ráng nín xón ra thì tao mới thấy đường. Nói rồi, tôi quơ cái váy, nhét một góc vô giặm cho khô chất nước, ai dè càng giặm thì nước càng trào ra nhiều.
Con nhỏ thì nhột mà tôi thì sùng. Tôi muốn đét vào mông cho nó nằm im, song thấy nó quậy như khúc giò heo thì không nỡ. Tôi bèn dùng ngón tay móc đại vô cái lỗ, xoay tròn tròn thăm dò coi có lợn cợn gì không, con nhỏ trân mình lên vì ngón tay tôi quơ quào đụng chạm tà la ở trỏng.
Tôi phải vừa bịn đè giò con nhỏ, vừa ngoáy giáp vòng để tìm con mọt lẩn quất đâu đây. Con nhỏ đạp chưn rầm rầm kêu: ái, nhột và hai giò đạp xắc thuốc tùm lum. Tôi cong ngón giữa móc ngược lên, con nhỏ rú thảm thiết: ôi, mày móc sướng quá. Tôi cũng nôn lây nên nắm vạt áo giựt bung ra, rồi một tay vê đầu vú măn bóp, một tay thọc sâu vô lồn con nhỏ quậy đùng đùng.