Tôi bắt đầu thấy ê càng nên đề nghị: mày để tao bú tiếp cho, chớ tao mỏi quá rồi. Con nhỏ trước còn không chịu, sau thấy tôi ạch đụi thì cũng ô kê, ô kê. Nhưng vì tôi ép nó nên nó không cho tôi chờ nó đi rửa lồn mà bắt tôi bú liền tức thì. Tôi cò kè dòm cái lồn đầy khí của hai đứa, thì con nhỏ nổi xung nhào tới túm lấy tóc tôi giúi ngay vào háng nó. Rồi cứ thế, nó giập bưng bưng mặt tôi vô lồn giục bú đi, bú đi.
Tôi phải làm theo tức thì. Cho nó khỏi càm ràm và để tôi được yên thân một lát. Tôi bú nút chách chách lên lồn nó, con nhỏ bật gọng té chỏng chơ, hai giò bung ra, chỉ còn chút mông chí ở nệm. Tôi gặm ngay miếng mu nút và bú rào rào. Tôi cắn được cái hột le nhằn nhằn thì con nhỏ kêu lên the thé: ya, ya, đát pơ phếch, mo…mo. Bà nội cha nó chớ mo, miệng mồm tôi tèm lem hết trơn cái khí lồn nó mà còn đòi mo, mo cái con cặc.
Con nhỏ học gì thì khó chớ học ba câu nói tục thì thuộc ngay, nên có vẻ khoái trá chọc giận tôi: ya, ya, con cạc, con khạc, ya ya, đu ít. Tôi lắc đầu ê càng. Cũng tại mình chỉ và dạy cho nó nên giờ đành lãnh hậu quả chớ hồi nào tới giờ nó có hiểu con cặc là…con cặc gì đâu. Rõ chán mớ đời, thế mới bảo đồ đàn ông dại gái, các cụ nói không sai.
Tôi cạp lồn con đĩ ngựa thiếu điều da mu lột hết trơn mà con nhỏ thì ển lồn cao hối tôi cạp, cắn, nhay vô nữa. Nó còn dùng tay kềm sau ót để miệng tôi không nhả khỏi lồn nó nữa mới sợ. Khi tôi gặm được cái món gì trong lồn mà gân miệng ra mút như mút đít con ốc thì người nó giựt tưng tưng, hai giò đạp như ép mía, nước lồn trào mà kinh.
Tôi làm nó sướng chừng nào thì con nhỏ càng điên lên chừng đó. Nó lụp chụp quơ càn quơ bậy, lúc thì muốn thọc vô lồn, lúc lại muốn lôi tôi lên bắt bú vô vú, làm tôi quay mòng mòng hết biết phải chìu nó thế nào. Chung qui người đàn bà chỉ có hai nơi thích được mằn mò, cắn bú nhứt thì tôi chỉ có một cái mồm làm sao cũng một lúc làm cho họ nứng đồng đều liền chớ. Tôi cũng đã cố bóp măn vú nhưng chừng như con ngựa bà hổng đã.
Hồi này con nhỏ Mễ bắt tôi bú lồn đùng đoàng nên cái hột le của nó rộn cứng lên như con ốc gạo. Mỗi lần tôi gặm nó nghe lóc cóc như đang ăn trái cóc, giả như rắc vô chút muối ớt thì chắc còn đã hơn nữa. Nhưng tôi thấy không thể làm như vậy được vì lồn nó mà ướp muối ớt thì rã mẹ nó hết trơn chịu gì nổi.
Còn nói chi lúc tôi nắc nó, trời đất cái hột le như hòn sỏi con nít chơi, lục xà lục xục cấn lên chỗ gốc cu tôi làm tôi lần xần tổ mẹ. Tôi phải nạnh hai giò nó gác lên hai bên cánh tay mà nắc cũng còn bị cấn. Con nhỏ được cặc tôi chà thì trợn trừng trợn trạo khen: đát ô kê.
Từ sau ngày hai đứa tôi đụ nhau, con nhỏ không cho tôi tự đi học một mình nữa. Sáng nào nó cũng lái xe tới đón tôi và cặp kè vô lớp. Giờ nghỉ hay lúc chuyển lớp, nó theo tôi kè kè, tay trong tay âu yếm tệ. Tôi thì mắc cỡ vì sợ người ta nghĩ tôi với nó là vợ chồng, còn nó thì nhăn nhở như khỉ lí lắc.
Gặp ai nó cũng xí xô hé lô và giơ tay quắc quắc, rồi quay qua tôi tía lia miệng gọi ha ni. Bởi vậy bọn cùng lớp hay dò hỏi hai đứa tôi chừng nào làm đám cưới. Tôi ấp úng trong họng, còn nó trả lời tỉnh queo: tụi tao thử sống chung ít lâu nếu hợp mới cưới. Rồi nó cười hắc hắc.
Có lần tôi loay hoay sao đó nên đến căng tin trễ, thấy nó đang ngồi với con Lilian. Hai đứa cười toe toét, nhưng vừa thấy bóng dáng tôi thì im bặt. Tôi biết hai đứa đang nói hành nói tỏi tôi, nhưng có mặt nhỏ kia nên tôi tím mặt làm thinh.
Lát sau, tôi gạn hỏi con Mễ. Nó trả lời dễ ợt: nó hỏi tao ưa mày ở chỗ nào. Tôi cũng bắt tức cười, nhưng cũng vui bắt vô câu chuyện: vậy mày nói ưa tao chỗ nào. Nó liếc qua liếc lại, không thấy ai để ý, nó thò tay bóp luôn vô dái tôi mà đả đớt: chỗ này nè. Tôi quê một cục.