ông Năm cười thành tiếng:
– trời!ai bảo cháu thế?…em bé được sinh ra từ chỗ mà em chui vào lúc đầu chứ?
Hồng cau mặt:
– cháu chẳng hiểu bác nói gì cả?
ông Năm ngồi sát vào Hồng thì thầm:
– bác có thể nói cho Hồng biết rõ…nhưng sợ Hồng sau khi nghe chuyện lại muốn sinh em bé thì chết.
Hồng cười khì:
– ôi! cháu còn bé mà…mà sao bác lại nói thế nghĩa là thế nào?
ông Năm lấy tay xoa đầu Hồng:
– Hồng muốn biết rõ chuyện đó phải không.
Hồng gật đầu.
– nhưng mà Hồng hứa với bác Năm một điều là không được nói cho ai biết là bác Năm nói cho Hồng nghe, được không?
Hồng chăm chú nghe ông Năm nói chỉ khẽ cười và gật đầu:
– cháu hứa.
giọng ông Năm trầm trầm:
– Hồng biết không…khi hai người trai và gái yêu nhau.mới đầu họ yêu nhau bằng tâm hồn,đó là họ nghĩ nhiều về nhau,mơ mộng đến nhau trong khi ăn và khi làm việc cũng như khi ngủ…rồi hai tâm hồn đó muốn liên kết lại với nhau,muốn hoà hợp lại với nhau….Hồng biết là lúc này hai người muốn hoà hợp với nhau về cái gì không?
Hồng lặng im nghe ông Năm nói về chuyện người ta sinh em bé có đầu có đuôi thì chú ý lắng nghe,khi thấy bác Năm hỏi mình như vậy,Hồng cười khẽ và lắc đầu:
– hai người muốn hoà hợp về gì ạ?
ông Năm cũng cười và nói tiếp:
– khi người con trai và người con gái yêu nhau đã chín mùi.họ thấy tâm hồn họ đã hiểu và đồng cảm với nhau như một,lúc này cả hai người sẽ như hai cực của nam châm…âm, dương theo lẽ thông thường sẽ hút nhau theo lẽ tự nhiên của trời đất.
Hồng khẽ hỏi:
– cháu muốn biết rõ cơ.
– ừ! bác sẽ cho cháu biết rõ…nhưng để cho cháu hiểu phải có đầu đuôi chứ.
Hồng cười khẽ:
– nghe bác Năm kể, cứ như nghe bác đọc tiểu thuyết ấy.bác kể tiếp đi.
ông Năm cười:
– lúc yêu nhau đã chín muồi.cả người nam và người nữ sẽ đều muốn hoà hợp với nhau bằng thể xác…cháu có biết họ muốn gì lúc này không?