Sau này tôi nghe Tuấn kể vợ Dick đệ đơn ly hôn chồng. Còn ông Tom vì xấu hổ tránh mặt tôi. Một thời gian sau, ông quyết định dọn nhà sang tiểu bang khác làm việc. Hạnh không muốn đi nhưng vì tương lai Tina phải buộc lòng theo ông. Tôi dĩ nhiên không vui nhưng không làm gì được. Thoạt đầu, vì thiếu thốn thèm khát, tôi cũng cố đi thăm Hạnh. Mỗi lần như thế tôi gọi nàng ra motel đụ liên tiếp, như không còn ngày mai. Nhưng mấy chuyến viếng thăm ngày càng rời rạc vì tôi là sinh viên không đủ tiền đi xe, mướn motel. Nhất là lên năm thứ ba, bài vở nhập tràn, tôi phải tập trung vào việc học. Vì thế chúng tôi dần dần mất liên lạc.
Mười lăm năm sau, tôi tình cờ gặp anh bạn nối khố Tuấn trong một buổi văn nghệ cộng đồng. Tuấn kể ông Tom đã qua đời, và bà Hạnh đã tái hôn với một tay Canada thua bà hơn chục tuổi. Biết Hạnh ham mê trai tráng, tôi không mấy gì ngạc nhiên. Theo lời Tuấn bà Hạnh lấy tiền bảo hiểm của ông Tom đi buôn bán rất thành công, và trở lên giầu có. Bà cũng bảo lãnh ba đứa anh của Tina qua Mỹ. Nghe chuyện, tôi mừng cho Hạnh. Tuấn vẫn còn liên lạc với bà Hạnh và cho tôi địa chỉ, số điện thoại của bà