– Không hẳn vậy. Anh sẽ giúp em, tìm những người đàng hoàng, có địa vị, có tiền nhiều và họ cần giữ miệng kín đáo để bảo toàn danh dự, địa vị của chính họ và cho em nữa.
– Không còn cách nào khác hả anh?
– Anh nghĩ, đây là biện pháp tốt nhất. Vừa nhanh chóng trả hết nợ, vừa kín đáo. Chồng em cũng không bao giờ biết được việc em làm.
– Nhưng em cần có ngay ba mươi ngàn.
– Anh sẽ cho em mượn số tiền đó và chỉ cho em cách trả lại anh một cách mau chóng. Như vậy tiện cho em và anh cũng đỡ kẹt vốn.
– Em không còn lựa chọn nào khác ! Vậy chi tiết thế nào?
– Tốt, để anh coi. Chúng ta hãy bắt đầu từ giá cả. Một cô gái gọi hạng sang giá năm trăm dollars. Anh nghĩ đó là giá phải chăng.
– Không ! Em không phải là gái điếm. Em là gái có chồng, có địa vị. Em không thể nhận giá đó.
– Vậy em muốn bao nhiêu?
– Mỗi lần một ngàn dollars. Em tiếp khách ba mươi lần là xong.
– Đồng ý. Anh đề nghị mỗi lần một ngàn. Mỗi tháng em tiếp khách bốn lần. Như vậy chỉ trong vòng bẩy tháng rưỡi em trả hết nợ.
– OK . Nhưng em gặp khách ở đâu?
– Việc đó để anh giúp em. Anh sẽ cho em biết ngày giờ và địa điểm gặp khách. Việc cần thiết em phải làm là giữ gìn sắc đẹp như ngày nay. Việc quan trọng là anh sẽ ký ngay một ngân phiếu để em thanh toán món nợ với người ta.
– Ngay bây giờ em có tiền hả? Cám ơn anh.
Đông nhấn nút hệ thống điện thoại liên lạc nội bộ ra lệnh: “Cô Bích. Tôi đang có việc thảo luận với một khách hàng quan trọng. Tôi không nhận điện thoại, không tiếp khách, ai đến nói tôi đi vắng. Mọi việc chờ tôi xong việc sẽ giải quyết. Đừng làm rộn tôi.”
Sau khi ra lệnh cho cô thư ký không cho ai vào, Đông đứng dậy, đi vòng qua bàn giấy, đến sau ghế Kim Chi đang ngồi, đặt tay lên vai nàng nói:”Bây giờ, anh là người khách đầu tiên. Em hãy bắt đầu thực hiện kế họach trả nợ mà em đã chấp nhận.”
Kim Chi đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt chàng. Sau một lúc do dự, nàng thong thả mở từng nút áo. Đông để mắt theo dõi từ chiếc cúc áo đầu tiên cho đến cúc áo cuối cùng được tháo ra. Nàng nhún vai, lắc mấy cái để áo trượt qua vai rớt xuống đất.
Hai trái đào chín mọng nổi lên giữa lồng ngực Kim Chi còn đưọc che đậy trong chiếc nịt vú mầu trắng. Nàng đưa tay mở chiếc móc giữa hai quả đồi để giải thoát cặp vú tuyệt vời. Chầm chậm nàng gỡ chiếc nịt vú, quẳng lên bàn. Hai vú tròn trắng, đầu vú như hạt bắp, mầu hồng nhô lên giữa quầng vú mầu nâu chĩa thẳng vào tầm nhìn của Đông.
Nhịp tim Đông đập mạnh và nhanh, khi bàn tay chàng lướt nhẹ trên đôi vú mềm mại của nàng. Tay chàng dừng lại ở đầu vú bắt đầu cương cứng.”Em hãy tạm ngưng thoát y, dừng lại ở đây cho anh được thưởng thức hương vị của cặp vú đầy khêu gợi này”
Đông cúi xuống, hôn lên hai vú. Rồi tay chàng nâng hai vú như cân xem chúng nặng bao nhiêu. Miệng chàng ngậm một đầu vú vừa bú, vừa liếm. Còn đầu vú bên kia cũng được hai ngón tay chàng ve viên, xe soắn.
Sung sướng được đụng đến cặp vú mà chàng từng mơ ước từ lâu. Chàng đứng thẳng, mắt chăm chăm nhìn cặp vú và nói:”Em có cặp vú thật tuyệt vời, chín mọng, căng tròn, hơi ấm tỏa ra như có sức hút kéo miệng anh lại gần. Anh đang tỉnh hay mơ đây?”
Khen ngợi xong, Đông lại cúi xuống ngậm lấy đầu vú mút chùn chụt. Lưỡi chàng lia quanh quầng vú, thỉnh thoảng đầu lưỡi lại búng vào đầu vú. Cặp môi chàng ngậm chặt đầu vú kéo căng ra. Môi, lưỡi phối hợp với hàm răng nhai đầu vú, làm nó xưng lên, cứng nhắc.
– Em thấy thế nào ! Có cảm thấy thích không?
– Có…Em cảm thấy như có giòng điện chậy rần rần trong cơ thể em.
– Anh yêu em, anh muốn em từ lâu. Nhưng anh không ích kỷ, chỉ muốn sướng một mình. Anh muốn làm cho em cũng đạt được nhiều khoái cảm. Anh không muốn lợi dụng em. Anh muốn chúng mình cùng vui chung. Anh muốn làm vừa lòng em.
– Cám ơn anh.