VN88 VN88

Địt vào bướm em đi anh – Cuộc tình trái ngang

Dũng há hốc thở hổn hển. Nó đứng chết lặng khi nhìn vào cơ thể khoả thân của mẹ nó. Cơ thể của mẹ nó tuyệt đẹp. Làn da trắng mịn không hề có một nếp nhăn, đúng là làn da phụ nữ châu Á. Cặp vú căng đầy săn chắc nhô ra gợi cảm . Cái eo thon nhỏ, bờ mông chắc nịch. Mắt Dũng chú ý nhìn vào phần quan trọng nhất trên cơ thể mẹ nó. Một vùng đen hình tam giác che dấu bộ phận sinh dục của mẹ nó, mặc dù không thấy rõ lắm nhưng Dũng cũng nhìn thấy hai mép thịt hồng ẩn hiện bên trong. Cặc Dũng dội lớp quần nó lên như muốn thoát ra ngoài. Mắt Dũng nhìn vào cơ thể đầy nhục cảm của mẹ nó mà không hề chớp mắt. Dũng như bị chìm đắm trong sự hấp dẫn của cơ thể Hạnh.

Sau đó Hạnh cúi xuống và hơi dạng hai chân ra. Chính Hạnh cũng không ngờ mình làm điều này. Bây giờ thì Dũng mới thật sự chiêm ngưỡng được vẻ đẹp nơi cặp mông của mẹ nó . Có một ít lông đen nơi hậu môn của mẹ, nhưng đáng chú ý hơn là ở tư thế này Dũng mới nhìn rõ hơn một chút cái lồn đỏ hồng đang ẩm ướt của mẹ nó.
Hạnh chỉ cúi xuống một lúc nhưng Hạnh có cảm giác như rất lâu. Khi cảm thấy hình như nước nhờn bắt đầu rỉ ra thì Hạnh thẳng người dậy rồi cầm cái quần lót nhỏ màu đỏ để mặc vào. Khi đáy quần lót ép sát lên lồn Hạnh, một tiếng rên nhỏ thoát ra từ miệng Hạnh .

Tuy nhiên, Dũng cũng đã mãn nguyện khi chiêm ngưỡng cơ thể trần truồng của mẹ nó nên nó nghĩ cần phải rời khỏi trước khi mẹ nó bắt gặp. Biết dũng đi khỏi Hạnh mới lấy lại bình tĩnh rồi tiếp tục mặc đồ vào. Ở nhà thì không khi nào Hạnh mặc áo ngực . Hạnh chọn một cái váy ngủ mỏng dài đến giữa bắp đùi. Sau đó Hạnh định xuống lầu nhưng một ý nghĩ u tối thoáng qua trong đầu Hạnh. Tay Hạnh run run khi nâng váy ngủ lên rồi kéo cái quần xì ra rồi ném nó lên giường.
Lát sau Hạnh xuống phòng khách thấy Dũng ngồi đó với cuốn phim đã để sẵn trong đầu máy và một túi bắp rang.
“Mẹ thật đúng giờ” Dũng nói
“Có bắp rang nữa hả, tuyệt quá “Hạnh nói
“Con có mua cho mẹ một chai champagne nữa” Dũng vừa nói vừa chỉ vào ca đá có chai rượu nằm trên.
“Cám ơn cưng nha, con chu đáo quá” Hạnh mỉm cưòi hạnh phúc.

Dũng tắt bớt đèn rồi bật đầu máy, nó nói với Hạnh tên phim là “Sympatico”. Dũng thì không thích xem phim nhưng nó biết mẹ rất thích.
Hạnh thì ngồi trên ghế salong còn Dũng ngồi bên dưới sàn dựa lưng vào ghế.
Xem được gần một tiếng thì Dũng nói là cần lên phòng nó một chút rồi đứng dậy. Khi đi ngang qua phòng mẹ nó, Dũng dừng lại. Nó thấy cái quần lót màu đỏ lúc nãy mà mẹ nó mặc vào nằm trên giường. Sao nó nằm ở đây? chúa ơi , mẹ nó đã cởi quần xì ra rồi, Dũng nghĩ .

Khi Dũng trở xuống phòng khách, nó tò mò xem mẹ nó có mặc quần lót không. Nó ngồi xuống sàn gần chỗ mẹ nó ngồi rồi lén nhìn vào giữa hai đùi mẹ nó, nhưng nó không thể thấy được. Mấy lần nhìn như thế mà không thấy nên nó thất vọng rồi từ bỏ ý định.

Tối thứ sáu nữa lại đến, Dũng lo lắng không biết mẹ nó muốn đi chơi nữa không. Nó sợ khi lúc nãy mẹ nói là có chuyện cần nói.

Sau khi ăn tối trong im lặng, Hạnh bảo Dũng vào phòng khách.
Không biết chuyện gì nữa, Dũng nghĩ.
Dũng xuống lầu và thấy mẹ đang đợi nó. Dũng ngồi xuống gần mẹ nó. Hạnh hít một hơi rồi nhìn vào mắt con nói ” Dũng, mẹ cảm thấy ân hận về chuyện cuối tuần vừa rồi”
“Mẹ…con…” Dũng lắp bắp nói.

“Để mẹ nói” Hạnh nói rồi cầm tay con “Mẹ xin lỗi về chuyện ở hồ nước. Một người mẹ không nên làm thế với con trai. Mẹ uống quá nhiều rượu, nhưng không phải vì thế mà mẹ…Mẹ hoàn toàn mất kiểm soát. Mẹ…mẹ..” Hạnh bắt đầu khóc.
“Mẹ, chúa ơi, mẹ không phải xin lỗi gì cả. Tại con mà, con là người bắt đầu mà. Con mới có lỗi.” Dũng hốt hoảng nói khi thấy mẹ nó khóc, rồi nó ôm mẹ nó.
Dũng ôm mẹ nó hồi lâu trước khi tiếp tục nói những gì nó nghĩ “Mẹ..con…con phải nói là ..chuyện đó là một kinh nghiệm rất tuyệt trong đời con, đó không phải lỗi của ai cả.” Dũng nói rồi nâng khuôn mặt đẫm nước mắt của mẹ nó lên “Con không bao giờ , muốn làm tổn thương mẹ, hoặc làm mẹ khóc đâu” Nước mắt cũng bắt đầu chảy ra trong mắt Dũng.
“Ôi Dũng, mẹ thương con lắm”

Dũng đặt môi nó lên môi mẹ rồi hôn nhẹ. Rồi nói lấy ngón tay cái lau nước mắt cho mẹ. “Con sẽ cố kiềm chế bản thân” Dũng hứa.
“Mẹ cũng thế” Hạnh thêm vào, và cười mỉm.
Dũng cũng cười đáp lại mẹ nó nhưng không quên nói đùa với mẹ nó ” Nhưng mẹ phải nhớ, con vẫn còn đang dậy thì đó”
Mắt Hạnh mở to, rồi phá lên cười. Dũng cũng cười rộ nghiêng ngả.
Khi Dũng ngừng cười, nó nhìn mẹ cười nói “Còn buổi đi chơi khác thì sao hả mẹ?”
“Con là đứa không thể sửa chữa được.” Hạnh nheo mắt cười.

“Con biết. Đó là lý do vì sao mẹ thương con. Đi chơi nữa mẹ nhé”
“Được rồi, nhưng con phải nhớ lời hứa nhé” Hạnh nói nhỏ nhẹ.
“Con hứa mà” Dũng trả lời đầy phấn khởi.
“Đợi tí. Mẹ phải đặt ra luật lệ mới được.”
“Được thôi” Dũng trả lời, sẵn sàng đồng ý tất cả.”Như thế nào hả mẹ?”
“Mẹ không biết hết nhưng điều quan trọng là mình phải tự kiểm soát bản thân. Đừng để mọi chuyện đi quá xa”
“Có nghĩa là những chuyện mà con trai con gái hay làm phải không mẹ?”

Hạnh yên lặng không trả lời. Hạnh không biết trả lời thế nào. Đạo đức người mẹ thì muốn Hạnh ngăn cấm con trai. Nhưng dường như cảm xúc của Hạnh lại nói không.Cuối cùng Hạnh nói “Không phải thế. Có nghĩa là phải biết khi nào dừng lại. Khi nào mẹ nói ‘ngừng’ thì con phải dừng chuyện mà con đang làm. con hiểu chứ?” Hạnh cảm thấy hào hứng như là đang dạy con cách cư xử.
Dũng thì mừng rỡ khi nghe mẹ nó nói thế. Trái với sự lo lắng của nó. Nó bình tĩnh lại rồi nói ” Đồng ý, mẹ là sếp mà”
“Vậy tối mai đi chơi nha mẹ”
Hạnh hít mạnh một hơi rồi nói ” Ừ, thì tối mai”
Tối hôm sau, hai mẹ con ra ngoài ăn tối rồi trở về nhà. Dũng cố gắng không hôn mẹ nó nữa, cố gắng không chạm vào người mẹ nó khi đang say. Nó đã kiềm chế được mọi chuyện ngoại trừ chuyện vẫn còn nhìn vào váy mẹ nó. Hạnh nhìn thấy và nhắc nhở “Coi nào con” . Hạnh hơi ngạc nhiên khi thấy con kiềm chế được bản thân mình, nhưng điều đó làm Hạnh hơi thất vọng một chút.

Vào một tối hơi lạnh lẽo khác thường của tháng Sáu, Dũng đang bật lò sưởi, còn Hạnh thì lên lầu để thay đồ. Sau đó Dũng vào nhà bếp lấy một chai rượu vang và một cái ly cho mẹ nó. Dũng thì lấy một lon coca cho nó và cho đĩa nhạc vào dàn máy. Nó thắp nhiều nến thơm quanh phòng khách.
Dũng đang ngồi trên ghế khi Hạnh xuống. Hạnh mặc một bộ pijama màu xanh bóng. Đến chỗ Dũng ngồi, Hạnh ngồi xuống cạnh nó. Dũng rót một ly rượu rồi đưa cho mẹ.
“Mẹ có biết nhảy không?” Dũng hỏi “Con nhảy không hay lắm nhưng con là người học nhanh lắm”
“Tuyệt lắm! Mẹ nghĩ rằng con không biết cách nhảy”
“Con không biết” Dũng bẽn lẽn trả lời.

VN88

Viết một bình luận