Tôi còn nghĩ mình nghe lộn nhưng chắc do lúc đó đầu óc còn lơ mơ chưa tỉnh nên tự dưng nghe lời vợ ra sân quỳ. Thấy tôi cụp đuôi ngoan ngoãn vợ càng khoái trá càng tiếp tục lớn giọng làm oai. Chị bà con thấy vậy rất khâm phục em mình dạy chồng tốt.
Ba mẹ tôi dậy biết chuyện chạy ra ngăn nhưng vợ tôi còn la cả ba mẹ chồng. Mẹ tôi không dám to tiếng với con dâu trước mặt khách nên nhỏ nhẹ “xin” cho tôi vào vì sợ gió máy nhưng vợ tôi không chịu.
Quỳ chừng một tiếng do sương xuống lạnh nên tôi bắt đầu nhả rượu mà nhận thức được cái việc ngu ngốc mình đang làm. Tự nhiên tôi thấy nhục, là chồng mà chỉ vì chuyện không đáng lại tự hạ mình không bằng con vật. Sau này tôi còn mặt mũi nào với ba mẹ mình và nhất là đã bị nhà vợ coi thường. Đàn ông miền trong chúng tôi chỉ chịu khó chứ không chịu nhục.
Mọi chuyện đã không đến nỗi phải ly hôn nếu vợ tôi cứ tiếp tục “xài xể” chồng. Cô ấy lấy máy ảnh ra chụp lại cảnh tôi quỳ và bảo chị bà con sang ra gởi về cho mọi người xem. Chưa hết, cô ấy ném vào mặt tôi tờ giấy bảo viết cam đoan từ nay không được tái phạm.