Vì quá bực tức trước những lời nói xúc phạm, đê tiện của gã đàn ông hàng xóm, tôi vừa chửi rủa, vừa đuổi Quyên ra khỏi nhà. Trong lúc tôi đang đôi co với Quyên ở sân, con trai tôi tỉnh giấc, rồi chạy đến gần mẹ. Khi ấy, Quyên lầm lừ mặt nhìn tôi, rồi chạy vào nhà bếp của gia đình tôi vớ lấy cái búa đinh, rồi bất thình lình đập ngay vào đầu con trai tôi. Tức thì, con trai tôi ngã gục xuống, máu trên đầu chảy lênh láng. Thấy vậy, tôi hốt hoảng la hét, kêu cứu mọi người. Ngay sau đó, người thân của gia đình tôi đã kịp thời chạy đến đưa cháu đi cấp cứu. Lúc ấy, Quyên đã vứt búa đinh xuống và bỏ chạy ra khỏi nhà tôi”.
Đưa tay gạt những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt gầy guộc, chị H. than vãn: “Thật éo le lắm chú (PV) ạ, kể từ lúc vợ chồng tôi xây dựng gia đình với nhau vào năm 2008 cho đến nay, vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, túng thiếu về kinh tế, nên chồng tôi phải rời xa gia đình, quê hương để đi vào miền Nam làm thuê kiếm sống. Bản thân tôi cũng phải đi làm ô sin ở thị trấn Bút Sơn (huyện Hoằng Hóa) để lấy tiền về nuôi con. Chính vì vậy, đứa con trai duy nhất của vợ chồng tôi đành phải gửi lại ở gia đình ông bà ngoại nuôi nấng, chăm sóc. Hôm đó là ngày Chủ nhật, nên tôi xin về quê thăm con. Trong lúc hai mẹ con đang nghỉ trưa, thì vụ việc đau lòng này xảy đến…”.