“Trời!chị Hoa làm em đã quá! Không kìm được”
Hoa cười nhỏ:
“Cho bỏ cái tật coi hình cởi truồng!”
Luân quây qua ôn nàng, hắn bắt đầu vuốt ve Hoa, nói trong hơi thở:
“Trời vú đẹp như vầy, trời! bụng đẹp như vầy, trời! hai mu mập lông mướt như vầy, trời! sao chị Hoa đẹp quá vậy?”
Bàn tay Hoa cũng không ngừng rờ rẩm dương vật thằng nhỏ, khi cửa mình âm hộ của nàng rĩ nước. Chưa được mười phút sau thằng nhỏ lấy lại phông độ, cương cứng. Hoa nói nhỏ vào tai hắn:
“Sao xoa lồn tui đã không!?”
Luân rên nhỏ:
“Chưa! Tui bú lồn chị nha!”Hắn từ từ mò xuống phía dưới. Hoa cong ngưới giật liên hồi khi Luân đi đường lưỡi va chọt ngón tay vào những chỗ nhậy cảm nhất vùng âm hộ. Đàn bà nào lại không thích bú vào đó. Chỉ có người Thánh, không cảm giác. Hoa trườn lên người Luân, lại trong tư thế 69. Tiếng rên của hai người lọt vào tai Ngọc, làm nàng xốn xao không ngủ được. Nàng biết tỏng là người nào phòng bên cạnh, nàng đã thấy Hoa vào trong nhà với Luân. Nàng nhớ tới Thuận với sự ham muốn chàng tận tình. Nhưng Thuận không ở đây. Khi Luân đẩy của quí vào âm hộ Hoa thì nàng sướng thật sư. Cái chày của Luân to đến chật ních nong ra trong phần sâu của nàng, lớn hơn cả của Thuận. Hắn làm nàng tê tái, nhưng những chất nhờn trơn tru hai bộ phận sinh dục ăn khớp nhịp nhàng lên xuống. Hoa bấu vào vai Luân rướm máu khi sướng ngất. Lần thứ hai nầy Luân đụ Hoa dồn dập như bất tận. Sức chàng trai mới lớn không mệt làm Hoa ngất ngư say mê.
Hưng cười lớn phóng xe bon bon. Khi ngang qua tiệm bán đèn cầy hắn dừng lại ghé vào mua một số đèn cầy rồi trực chỉ nhà Ngọc.
Nến được thắp trong nhà thay cho đèn điện. Cái bập bùng ánh sáng làm không gian thật lãng mạn trữ tình. Trời tháng Tư bên ngoài còn lạnh. Lò sưởi được thắp lên, nổ lách tách, hai người chung nhau đốt trong tiếng cười. Ngọc đến máy hát, tiếng nhạc cất lên trầm bỗng qua tiếng hát Ý lan: “Một lần nào cho tôi gặp lại em. . . Đôi môi đó. . . đến nay. . . còn nồng!” “Chưa gặp em. . . . . tôi đã biết rằng. . . có nàng . . . như trăng. . . !”Hưng và Ngọc dìu nhau trong tiếng nhạc, tay hắn lần lên kéo nhẹ phẹt mơ tuya xuống, những áo quần từ từ rơi chung quanh thảm, hai cơ thể trần truồng ôm nhau theo tiếng nhạc. Đôi gò hồng đào nhô ra thú vị, tay Hưng lần xuống ôm đôi mông Ngọc nhấc lên kéo mạnh vào người, hai bộ phận sinh dục cà cợt trêu nhau thú vị. Điệu nhạc vẫn trôi quanh, hai môi gắn liền. Khi Ngọc nẫy chân lên dương vật Hưng cương cứng tiến vào âm hộ Ngọc ngọt liệm ướt nhẹp. Tiếng nhạc vẫn buông lơi ” Mắt xang. . . là bóng dừa hoang dại. . . âu yếm nhìn em không nói năng. . . Ta gặp nhau yêu chẳng hạn kỳ. . . !”Hai bộ phận sinh dục dính chặc nhau không rời, Hưng bế nàng đi theo tiếng nhạc với thân thể lên xuống khi miệng Ngọc phát ra riếng rên. người đàn bà gần đến tuổi hồi xuân đạt được khoái cảm nhất trần gian. Mông nàng nhíu lại, âm hộ co bóp chặt vào dương vật Hưng, hắn nhẹ nhàng thả nhẹ hai thân thể xuống thảm. Những cú dập liên tục không ngừng theo giòng âm thanh cuống quít hoang lạc tận cùng trong tiếng bập bùng của lửa tình cháy đỏ.
Cái tin Ngọc bi ung thư thời kỳ cuối làm chấn động tinh thần mọi người. Nàng từ chối gặp Hưng, cho đến ngày mãn phần. Nàng chỉ nhắn với Hưng theo lời Luân vài chữ là nàng rất cám ơn, vậy thôi. Hưng gục xuống trên phần mộ khi mưa âm thầm qua rơi rớt trên vai chàng. Sau đó Hưng bỏ đi biền biệt chẳng biết hắn đi đâu.
Hoa bước vào tuổi 40 vẫn đẹp lộng lẫy. Nét đẹp của loài trái cây chín mùi ngọt lịm, . Bỗng một hôm nàng tuyên bố với Luân là nàng lấây chồng. Luân chới với, nhưng vãn bình tỉnh theo chân Hoa về nhà nàng. Hoa lấy ra một tấm hình người đàn ông da trắng người Mỹ lớn tuổi, nàng nói:
“Tui sẽ có chồng, tuổi tác mình chênh lệch quá Luân ơi. Thằng cha nầy nhà giàu, theo tui quá, nên tui quyệt định!”
Luân buồn bả:
“Chị có chồng. . . thì em chúc mừng. . . có nghĩa từ đây mình. . . . hết gặp nhau!”
Hoa phá lên cười: