Chị vật mình uốn éo, lôi các đầu lụa nghiến xiết cổ tay, cổ chưn. Chị nhăn mặt đau đớn, tôi vờ như không thấy. Tôi tiếp tục cạo nốt những sợi lông lởm chởm và lấy bàn tay phủi cho chúng rơi ra. Một số còn đầy đủ chưn nên bám dai như đỉa.
Tôi lại đứng lên, mò ra bếp, tìm một vật. Tôi xách lại một bình xịt nước dùng để ủi quần áo. Tôi bấm cái cò, nước lạnh rưới lên vũng quanh cái lồn. Những tia nước xoáy vào dúm thịt mềm và nhạy khiến chị dãy dụa vì buốt. Tôi rưới ồm ồm lên cái lồn, lại tách hai mu ra rưới vào trong khe. Vừa xịt vừa phủi lông, hẳn nhiên là mấy ngón tay chạm vào chỗ lồn ào ào.
Chị rúm người lại, vùng vẫy mạnh lên. Tôi chụp lấy con dao đè lên cái lồn. Chị nhợn hết dám cục cựa. Tôi giảng giải: giờ thì bắt đầu tùng xẻo được rồi. Trước hết lảy bỏ cái hột le đã, rồi cắt phăng yếm lồn đi, sau mới khoét quanh hai mu mà hất nó ra cho rồi.
Chị hét lên: không, không được làm vậy. Tôi có chê mấy thứ đó đâu mà ông nỡ hành hạ tôi. Tôi cười lên ghê rợn: ủa, vậy hả. Thế thì bà đâu có xấu mà lo. Tôi liệng con dao nghe cái xoảng xuống nền nhà, rồi tôi banh hai mép lồn ra mà chu miệng vô bú say sưa.
Tôi cạp vô lồn chị, tôi cắn bùng nhùng. Chị quậy cái đít, ngoáy cặp mông, sàng cái hông, cái lồn cứ đeo lẳng nhẳng trong miệng tôi để bị nút, liếm dữ dội. Chị cố cong giò để lồn tuột ra khỏi sự bú phá của tôi, nhưng tôi đè giữ chị lại. Tôi dùng cùi chõ choãi hai giò chị cho cái lồn bày ra một lụm và tôi ngoáy tít miệng bú, cắn vô.
Tôi bú mà cố nói to: em chê nó thì để anh giữ làm của riêng cho anh. Em phải để anh đền bù cho nó. Lồn em có nô he hay sẹo đầy, dúm dó thì nó là của anh, em biết chưa. Anh muốn làm gì cũng được, em không cản anh. Còn nếu cản thì em sẽ xử em như vừa nhớm ý vừa rồi.
Chị dịu lại, thở dài ra một hơi và nằm im, lấy tay che mắt. Chị để lơi cho tôi vầy vò chị. Tôi bú, tôi liếm hết trên mu lại vào lỗ, trườn lên hột le, ngấu nghiến, lụp chụp như sợ mất, như sợ chị tan biến đi. Tôi bú giữa tiếng nức nở của chị, nỗi mừng loang vì thấy tôi yêu chị thực sự. Tôi trung thành còn hơn con chó bên chị, tôi bày tỏ sự nhiệt tình đến đỗi chị càng lúc càng khóc vùi.
Tôi bú lồn và nhích dần lên bú vú chị. Khi tôi đã hoàn toàn nằm đè lên người chị rồi thì tôi hấp tấp cởi quần ra. Tôi hơi xốc chị cao lên và giữ đưa con cặc vào lồn chị mà đụ. Tôi nắc một chặp và hỏi: anh làm em sợ hả.
Chị ngúc ngắc đầu thừa nhận. Tôi bóp hai vú và thụt con cặc quậy vô lồn chị. Miệng tôi ghé gần tai chị nói khào khào: em đừng dại dột tự chê mình nhé. Anh không chê thì thôi, sao em lại mặc cảm thế. Tôi đụ ào ào, chị ngoan ngoãn dang giò nhận sự nhắp nắc của tôi.
Nước mắt chị chảy dàn dụa. Đó là giọt lệ của niềm vui, chớ không phải là nước mắt tủi thân.
Sau lần cảnh cáo chị bằng cách sởn hết lông nách lẫn lông lồn, chị có vẻ trẽn. Mặc dù chỉ có 2 chị em trong nhà, nhưng chị vẫn mặc vào chiếc quần lót bằng valisere nơi háng. Chị chọn màu đen tuyền và kín cả trước lẫn sau, chớ không dùng loại “ thong “ bé tí tẹo như ngày trước. Chị cũng định quàng vào thêm cái nịt vú nữa, nhưng tôi không cho. Tôi la chị: mắc chứng gì mà bà đem đậy kín bưng kín bít hết trơn vậy. Tui cấm bà, bà mà cãi tui là tui xé hết.
Chị phải nhỏ nhẹ xin tôi: ờ thì anh hổng cho em mặc nịt ngực cũng được, nhưng anh cũng phải để em che bớt phía dưới chớ. Ai để nó lởn xởn coi dị òm. Chẳng thà là nó đầy đủ râu ria thì coi cũng thấy hay, đằng này anh cạo trọc nó rồi, chỗ đó trống hốc trống huơ, coi lỏng la lỏng lẻo khó chịu hết sức. Anh nhín cho em một thời gian ngắn đi, khi nào lông mọc lại thì em lại bỏ xà lơ theo ý anh.
Tôi không tỏ ra ưng, nhưng lặng lẽ làm ngơ cho chị giữ sự kín đáo một chút cũng chẳng sao. Phương chi chị bận thứ quần lót to bản, ôm tròn lấy hai mông, cấn khít rịn bên bẹn, làm nổi bật lên làn da trắng muốt, thấy cũng nhỏ nước miếng lắm chớ bộ.