Sau lần đó, hai chị em chẳng thiết đi thăm nơi nào khác. Thậm chí ngày lễ tát nước là ngày ai cũng đổ xô ra đường thì hai đứa vẫn ru rú trong nhà. Chị em không nhắc gì về sự hẹn hò giữa nhau, mỗi người đều âm thầm lo xây đắp nguyện vọng của mình.
Có điều dạo này chị không còn đóng vai người lớn với tôi. Chị tránh sự lúng túng bằng cách gọi tôi bằng tên và cũng xưng tên với tôi cho gọn. Trái lại, tôi cũng đơn giản gọi chị bằng tên và tự coi như mình ngang hang, ngang vế với chị.
Không rõ từ bao giờ, tôi trở thành kẻ có uy quyền và thường ra lệnh cho chị phải nghe theo tôi. Vậy mà chị vẫn nhẫn nhục làm theo. Có khi chị đang lo cho bé thì tôi đâm ngang sai bảo chị: cho nó bú xong đi rồi vào tôi bảo cái này.
Chẳng bao lâu thì chị đã vào. Mặc dù chị có than phiền tí ti, nhưng lại khép nép chờ tôi. Tôi hỏi chị: cho bé bú xong đã lau vú sạch sẽ chưa. Chị gật đầu. Tôi bảo chị nằm ra giường và tôi chồm lên ôm lấy hai vú mà hôn hít. Chị nhũn nhặn y hệt người vợ chiều ý chồng.
Tôi mơn lên hai vú, bóp vào hai quấng và se lên hai núm. Các cục thịt lồi ra trên đầu vú phản ứng rất nhanh. Chưa gì chúng đã săn tít lại. Tôi vê đi vê lại cho đến khi chúng cứng lên. Tôi hỏi chị bóp và mò vú như vậy có hứng không. Chị gật đầu.
Tôi lại hỏi: tôi bóp liệu có bằng ông ấy không. Chị trả lời: hơn. Tôi lại mằn cho hai đầu vú sưng thành cục và nhóng dò ý chị: bóp như vầy thì trong người thế nào. Chị ỏn ẻn đáp: rần rần như có hàng triệu con kiến bò rấm rứt trong đó.
Tôi bóp chặt hai cái vú mà nói: bây giờ tôi cắn cho cả hai vú rướm máu ra thì sao. Chị nói: của S. thì S. muốn làm gì chẳng được. Tôi càng nén chặt hai vú và hả miệng lớn như muốn ngoạm. Chị vẫn nằm yên không sợ. Tôi kéo hai vú vào gần miệng, nhưng thay vì cắn tôi lại chỉ hôn và thè lưỡi liếm từng núm vú nhẹ thôi. Chị kêu lên: S. làm M. sợ quá. Tôi hỏi: sợ gì. Chị trả lời: chẳng thà S. nói cắn thì cắn đại M. đỡ hồi hộp. Còn nói một cách mà làm một cách, M. thấy tê tê, mặc dù là đã nhiều lần vú M. bị cắn te tua rồi. Tôi cười hì hì.
Tuy thế, tôi đánh trống lảng: tại lúc đó vừa bú vú vừa đụ nên nứng lên thì cắn. Chớ bình thường làm sao dám cắn được vì vú M. đẹp quá, cắn nát uổng đi. Chị đốp chát ngay: S. quá khen chớ vú đàn bà có con sao còn đẹp nữa. Vú con gái mới lớn kìa.
Tôi không nói gì mà ngậm vú chị vào bú. Tôi thấy sự phi lý của tôi ngay. Dạo trước chờ chực chị cho bú một chút như chó chờ cứt, giờ thì hoạnh họe đủ điều, đúng là được voi đòi tiên. Song chẳng qua là tôi muốn làm tôn lên cái mặc cảm ông chủ của tôi. Mục đích là thích tách chị ra khỏi sự tôn sùng ông ấy. Tôi ưng chị phải là một người đàn bà luôn nằm dưới tôi và tôi có quyền sai khiến chị theo ý tôi muốn.
Đành rằng ông ấy nuôi mẹ con chị, nhưng tôi là người cận kề bên chị nhứt. Đêm đêm, nếu không có tôi liệu chị có chịu đựng nổi những cơn đòi hỏi xác thịt chăng. Thế nên tôi đã ban bố cho chị ân huệ để lồn không bị thất nghiệp, để vú không bị thèm thuồng thì tôi phải là con đực có quyền uy là đúng.
Tôi bú nút vú chị mà đầu óc nghĩ mung lung. Tôi vít hai cái vú, vò chúng trong hai tay và cái miệng thì thay nhau bú cái này qua cái nọ. Sữa chị giờ đã bớt, thằng bé đã lớn nên sữa cũng cạn dần. Tôi bú, tôi măn, tôi vê, tôi vò, hành tình hành tội hai cái vú xộc xệch, móp méo đi.
Chị im lìm chấp nhận hai bàn tay tôi mà mắt thì lim dim hưởng thụ. Tôi bú xùng xục, tôi nhay hai núm, tôi liếm khắp quấng và thỉnh thoảng lại cắn đầu vú nhè nhẹ, kéo cho giãn ra và nhả rồi lại cắn mấy lượt liên tiếp. Chị lâng lâng như đang được ru hồn vào giấc ngủ.
Nhìn khoảng ngực chị dềnh dàng như một bình nguyên tôi chúi đầu chúi mũi vào day, hít, dằn cho đã. Có lúc nghe chị rên ư ư nho nhỏ, tôi hỏi lý do, chị nói với tôi: S. xục dữ quá làm M. thấy nứng. Tôi hỏi: nứng chỗ nào. Chị nhích giò ra không nói. Tôi cất bớt một tay ở vú úp xuống háng hỏi: phải chỗ này hôn ? Chị mắc cỡ rúc vô ngực tôi. Tôi lên giọng trách cứ: nứng thì nhận chớ mắc cỡ gì nữa. M. nứng tức là S. đã làm đúng nghệ thuật. Thì phải nói để S. biết mà giúp nhau thỏa mãn chớ.