VN88 VN88

Chuyện tình vụng trộm của tôi và gái có chồng

Chị như người rớt từ trên mây xuống. Đang hùng hục chuồi con cặc tôi đầy họng bỗng ngưng ngang. Chị ngả người ra kế bên tôi. Chị xải hai giò ra để cái lồn ngửa tênh hênh như con heo đang chờ thọc huyết. Chị lùng bùng nói dỗi: đó lồn chị đó, em nuốt cắn gì cho thích đi. Em làm chị nứng đã đời thì được, chị mới bú cặc em một chút thì giận dỗi lên.

Chị nói mà nước mắt rơm rớm. Tôi rất ân hận, song thấy vú lồn chị tè le ra đủ hết, tôi làm lơ như không nghe. Tôi lồm cồm ngồi lên, nắm hai chưn chị dở lên cao và nhét cặc vô lồn mà giã. Tôi đụ đùng đùng, đâm con cặc thoăn thoắt vô lồn mà nắc. Hai giò chị bị ngực tôi đè cong vòng lên, vậy mà chị không thiết kêu đau. Chị vẫn tỉ tê khóc, tôi vẫn cứ đụ, tôi nhướn người tới. Tôi băng ngang hông, tôi đứng ở thế khom khom dện tưng bừng vào lồn chị.

Chị tức lắm, bực bội vì thằng em chơi gác cơ. Chị làm ra không cảm giác, giống mấy cô điếm ển lồn cho mấy tay chơi làm gì làm. Tôi nào chịu vậy. Tôi gác hai giò chị lên vai, bẻ quặt người chị tròn như cuộn chỉ, lại chêm thêm cái gối dưới lưng. Tôi hỏi chị: bộ bà muốn làm nư với tui hả. Tôi đéo bà cho tét lồn ra mới nghe. Bà đừng tưởng bà làm gan là tui sò. Tôi đụ bà mà bà đơ như khúc gỗ thì tui phải hành cái lồn bà cho nứng mới nghe.

Nói xong, tôi nhét luôn hai ngón tay vào khe dưới lồn chị, rồi tôi kềm giữ khúc mông chị vểnh lên và tôi dện cặc vào. Cả người chị bị tôi dằn xộc xệch và nhăn nhúm. Tôi lại khóa luôn hai giò chị ở thế tựa bị trói nghiến và hùng hổ như con cọp đói tôi vừa bóp một bên vú, vừa nhấn cặc vô lồn vừa quậy tà la cạo xục cái lồn chị xáo xào lục cục.

Chỉ mới nắc chừng chục cái đã thấy lồn chị hẩy hẩy lên. Chưn chị đã mềm lại và banh ra rộng. Tôi dọng thêm chừng chục cái nữa thì chị đưa tay nắm lấy hai cổ chưn bẹt ra nữa và bảo tôi: đây, chị mở hết lồn ra để em đụ cho sướng. Em nắc mạnh đi cho chị đã, chị nứng quá. Em đừng giận chị nữa.

Thấy chị ngoan ngoãn, tôi kéo mấy ngón tay trong lồn chị ra. Tôi dặn chị giữ hai giò cho lớn để tôi đụ và dùng hai tay bóp vò mạnh hai cái vú chị. Tôi làm hăng quá, chị bèo nhèo hết trọi. Nhưng chị sướng, chị cứ khư khư ôm cặp giò, ển người lên cho tôi nắc chừng nào ngưng thì thôi.

Con cặc tê đi vì thọc sâu trong lồn chị. Tôi quậy vòng vòng để cái lồn chị được ve vuốt đủ mọi bề. Tôi nứng nên bú và cắn liên tục vào từng cái vú chị đến bật máu ra, có khi cái núm còn đang bị cắn giữa hai răng, tôi lại rụt con cặc ra khiến chị la chói lói. Tôi tưởng đầu vú đã bị đứt nên nhanh nhẩu nhả ra, dòm lại thấy dấu răng nơi quấng vú, còn cái núm lem nhem có dấu máu rỉ đầy.

Tôi vội vã úp tay vào xoa cho cái vú dịu đau lại và khư khư ôm lấy hai đầu vú măn đến sưng tấy lên. Tôi đụ mà chị thì kêu: em đụ đã quá. Chị hết buồn rồi. Em có sướng hôn. Tôi gật gật đầu mà cặc thì dọng không ngưng.
Chị có vẻ mỏi vì phải giữ cặp giò dang banh ra lâu, tôi muốn lấy tay hạ chúng xuống, chị không chịu. Chị bảo em cứ đụ cho thích đi, đừng lo cho chị. Em đụ sướng chừng nào thì lồn chị cũng đã chừng đó. Mỏi một chút mà lồn được hả hê là chị chịu rồi.

Tôi như được khuyến khích nên gồng lên đụ cật lực. Con cặc quậy ùm ùm trong lồn, trái lại chị cũng tập trung co thắt cho lồn mút khít con cặc. Khi nào chị khoái cực độ thì chị vừa ển vừa ngoáy thêm cho cái lồn vồ vập lấy cặc tôi. Hai cái vú được tôi o bế cũng vươn cứng lên, tha hồ cho ngón tay và miệng tôi tham dự vô bú, cắn, nút và măn êm hết biết.

Lần chót, tôi gồng sức đụ một hơi đến ngoài ba chục cái. Lưng đau giống bị ai xiết cứng và tôi bắn khí một tràng dài. Tôi nghĩ là vừa có một sợi thần kinh nào bị đứt và khí bắn rần rần không sao kềm lại được. Chị cũng sướng nên xoắn hai chưn lại kẹp cứng con cặc tôi mà vặt cho nó mửa ráo khí vô lồn. Cặc tôi giựt giựt, lồn chị bóp bóp, cả hai đứa lịm đi vì cơn đụ căng thẳng. Tôi rung mình, chị rung mình, y hệt hai con gà bị cắt cổ mà còn cố ngúc ngắc vì tê liệt.

Hai chị em ngồi đối diện nhau nơi bàn ăn trong bếp. Chị và tôi sửa soạn cầm đũa. Đột nhiên chị hỏi tôi: Hè này em có định về thăm và nghỉ với gia đình không ? Câu hỏi hết sức bâng quơ mà khiến tôi bùi ngùi ngơ ngẩn.

Ngày tháng qua, chan hòa tình thương và lu bu chuyện ăn nằm với chị, tôi nào có quan tâm đến thời gian. Hơn nữa với quyết tâm học hành chăm chỉ để chị yên lòng, tôi đâu cần để ý đến mùa nào với mùa nào. Nay nghe chị nhắc, tôi đâm no ngang. Tôi ngập ngừng rời khỏi bàn ăn. Chị chưng hửng nhìn tôi. Bữa ăn bỗng trở thành nhạt vị.

VN88

Viết một bình luận