Đầu óc tôi chập chờn, quay mòng mòng tựa chong chóng. Tôi sán lại cạnh chị để tận hưởng mùi thơm của thân hình chị tỏa nồng xung quanh. Chị biết mà giả lơ, cốt để cả hai đừng bị chia trí. Chị lo xong mớ bún thì xua đuổi tôi về phòng học, chị không muốn tôi quanh quẩn làm trở ngại cho chị.
Chị đứng cầm đôi đũa bếp đảo mớ tôm đang rang trên lò. Mấy sợi mồ hôi chảy lăn tăn theo hai bên má, bết vào mớ tóc mai gần thái dương và lòa xòa quanh gương mặt. Tôi thập thò nhìn chị đăm đăm, cái nhìn như xoáy vào mớ áo váy của chị để lột chúng ra.
Chị có vẻ sốt ruột khi tôi vẫn lẩn quẩn bên chưn. Chị gặng hỏi tôi: sao em chưa chịu về xem bài vở mà còn lấn cấn ở đây. Tôi thở dài sườn sượt, thú thực với chị: em đi không đành, chị cho phép em được ở gần chị. Và không hiểu sao tôi khen chị vồ vập: chị đẹp quá, em xa không nổi.
Chị cười lên sang sảng, khỏa lấp sự chộn rộn vừa chớm trong lòng. Tôi kềm không nổi nên chạy đến khuỵu ngay giữa hai giò chị. Tôi ôm lấy đôi chưn chị, giụi mặt vào cái váy hoa chị đang mặc. Hơi ấm dịu lan tỏa khắp thịt da, bùng lên như ngọn lửa, tôi áp vào chà khuôn mặt lên xuống làm cho cái váy xộc xệch bày ra từng khoảng thịt của chị.
Chị đang bận hai tay trên mặt lò, nhưng chưn thì xục xịch gỡ cái đeo bám của tôi. Tôi lì lợm lòn tay xuống gấu váy nâng lên và áp vào mũi hít. Hít rồi tôi đặt tay lên đùi chị mà xoa dần lên gần tới háng. Tấm thân dưới của chị trần trụi nên tôi dễ dàng lục lạo không bị cản ngăn.
Cái váy lên cao chừng nào thì cặp giò chị càng lộ ra chừng đó. Tôi áp môi vào hun và xê dịch cho miệng bò dần lên. Chị cố thun người để đùn cái váy xuống, tôi thì trì đẩy nó lên. Hai chị em chèo kéo xô nhau tới lui như lừa thế vật.
Cuối cùng tôi phải nạt dọa chị: chị hổng để yên cho em dở váy lên thì em xé toang ra bây giờ. Chị điếng đi, chị biết là tôi cực liều lĩnh, chị đã thấy sự hung bạo của tôi rồi. Nên chị thở dài rồi đứng yên. Tôi cũng buông váy chị ra, chui hẳn đầu vào trong mà hun loạn xạ.
Tôi hun lên mỗi bắp vế và tần ngần nhìn vào mớ lông đen mượt úp tròn nơi đáy háng. Tôi hả miệng ra nuốt nước miếng ừng ực vì vẻ đẹp của nơi cấm kỵ linh thiêng. Tôi nhẹ đặt mũi vào hun chỗ thịt nổi u lên và di chuyển chót mũi vào hai mu kêu loạt xoạt.
Chị bị nhột, hai giò cục kịch. Sẵn trớn, tôi cho tay vào giữa hai chưn nhẹ đẩy chúng tách ra. Chị ngập ngừng song vẫn xê giò ra. Tôi trở ngược bàn tay xòe lớn vuốt lên vùng cộm cộm. Ngón tay tôi lướt lên hai mu, cạ mấy sợi lông miết dài. Một bên mép bị đằn dẹp nên ngón tay tôi chuồi lọt được vào không khó.
Tôi mân mê hai cái mu, vuốt dọc theo chiều thịt, nhón ngón tay nhéo lấy từng mép lồn, day qua lại. Cục gu trên bàn tay cọ quẹt vào cái khe, đẩy cái hột le trợt qua trợt lại, chịu có vẻ quíu. Chị quặp hai giò lại thì tôi lại nạt lên: còn chưa chịu để im cho em vờn lồn chị chút hả. Hay là chị muốn em phải điên lên chị mới ưng.
Tiếng tôi nghe tựa xé vải nên chị phải lơi giò ra. Tôi móc hai ngón tay vào cái lỗ, quay tròn một vòng rồi hất ngược lên cạnh lồn trên và giữ cứng ở đó. Tôi quậy mấy ngón tay cho bụm sát vào cạnh lồn mà vọc ọc ạch, ọc ạch. Tay chị đang đảo chảo tôm rang khựng lại, chỗ háng chị nhích nhích theo sự xoa nắn của ngón tay tôi.
Nước lồn chị đã ứa ra kêu loáp xoáp. Tôi bịn chặt thêm và quậy đùng đùng. Nước lấp xấp trào ướt dài bàn tay tôi. Tôi ngưng rút ngón tay ra và bặp miệng vô bú lồn chị cái chóc. Chị quăng đũa bếp, dò áng chừng cái đầu tôi xô ra. Chị van nài: đừng bú em, dơ lắm. Sáng giờ chị đi tiểu không rửa, đừng làm vậy, tội chết.
Tôi nào còn biết trời trăng gì nữa. Đầu tôi lùng bùng trong váy chị mà tôi rúc mạnh vào. Tôi ngoạm vào cái mép và mút lia mút lịa. Chị cứ dùn người xuống mà hất ra. Tôi hét lên: chị muốn tui nổi sung hả. Có mùi hôi gì đâu, chị làm tắt cơn hứng của tui thì đừng trách.
Chị như bị xô nước đá dội từ đầu xuống. Chị chết lặng, run run. Tôi nắm banh hai giò chị ra mà bú, nút vào lỗ lồn xoàm xoạp. Tôi nút từng hơi sâu và lâu, cái mu bị lôi lọt vào miệng, tôi nhấm nháp và nhay, rứt nhè nhẹ. Chị bất lực với tật cù nhây của tôi nên chịu thua.
Tôi bẹt háng chị ra cho rộng rồi liếm láp khắp cái lồn. Như người bị nhốt trong mền xông hơi nước, tôi ngộp muốn chết. Nhưng tiếc rẻ cái lồn đang nhồm nhoàm trong miệng, tôi nào chịu nhả ra. Vừa bú liếm, tôi vừa phải dở hổng góc váy lên cho thở được mấy cái.
Lấy lại được nhịp thở thì tôi lại thả váy xuống và tầy quầy xục xạo đùa nghịch với đám lông lồn chị đã đời. Chị đã tắt hết bếp và thở hắt ra. Người chị nhão nhoét muốn xụm. Tôi dùng chưn khoèo cái ghế gần đó cho chị ngồi xuống. Tôi lôi cho chị hơi ngả ngửa ra, rồi tốc ngược váy chị lên, nắm hai càng giò mở toát loác và quì xuống rúc vào bú lồn chị tiếp.